Chúng ta đã đắc Đạo rồi, vậy Đạo là gì? “Đạo” là chân lý của Vô-Cực, khi
được Trời phú cho con người thì gọi là linh-tánh. Cái linh-tánh này vốn thuần
thiện vô ác, trong trắng vô nhiễm, do nguyên-nhân lạc xuống hậu-thiên, phải
chịu khí-bỉnh câu thúc, bị vật-dục che lấp, làm cho cái tánh vốn sáng suốt lại bị
nhiễm ngầm trong mê muội, tuy có tồn tại nhưng không biết là có tồn tại, chỉ
biết làm việc theo tâm trạng người phàm trần, tham niềm khoái lạc trên tấm
thân hữu sắc nhãn tiền, bị tình dục ràng buộc. Do tham mà cứ tham miết cho
nên sự ô trược ngày càng dày đặc, tạo ra các thứ nghiệp-chướng, cho nên bị rơi
vào tứ-sanh lục-đạo, luân-hồi chuyển biến, trải qua bao nhiêu ngàn năm, bị như
thế chỉ do đắm mê trần thế, không biết làm sao để phản-bổn hoàn-nguyên?
Chúng ta nay đã đắc Đạo, được biết con đường trở về cõi Trời, hiểu được tấm
thân hữu sắc này là giả, là tạm bợ không thể tồn tại mãi!