1. Tình vỡ
Tình em như cánh chuồn chuồn
Khi bay đậu lại nỗi buồn riêng tôi
Dây trầu chưa quấn chợt rơi
Vành trăng chợt vỡ để người chợt xa …
Có lẽ nào ta không thuộc về nhau
Có lẽ nào, ta lại phải xa nhau
Anh một mình giữa mưa chiều lạnh giá
Sau hôm nay phải quên đi tất cả
Mọi con đường đều không rẽ về nhau…
Có lẽ nào, chỉ một lời chia tay
Em lặng lẽ quay lưng về phía nắng
Và phía trước, những khung trời màu trắng
Hạnh phúc nào, sẽ đón đợi chúng ta?
Có lẽ nào, mọi thứ sẽ trôi qua
Như con sông không trôi về bến đợi
Đêm mùa đông mong chờ một ngày mới
Sớm mai nào, anh lại đứng chờ em?
Có lẽ nào, tình giống như giọt sương
Đợi bình minh rồi vụt tan lặng lẽ.
Có con gió thổi qua rất khẽ
Mang em về nơi biển cả mù xa…
Có lẽ nào, tất cả là giấc mơ…
Phút nồng say mới đây rồi biến mất
Anh nhận ra một tình yêu rất thật
Nửa trái tim, nửa hạnh phúc viễn vông.
Có lẽ nào, không có một ngày sau
Phố mùa đông im lìm trong lạnh giá
Và đâu đây những nỗi buồn rất lạ
Khi ta yêu, nhưng đâu thuộc về nhau…
VÔ TÌNH
Vô tình anh đã gặp em
Vô tình anh đã yêu em mất rôì
Vô tình rôì laị vô tình
Yêu em có phaỉ vô tình không em
I Love You
2. In trong tôi một bóng hình ai?
Lòng nhung nhớ mà người có hay.
Om trong tôi một dĩ vãng buồn,
Vì người đã cất bước ra đi...
Em anh quen biết trong bở ngở.
Yêu anh tha thiết anh có biết không?
Om một mối tình thơ ngây đó.
Ung dung mình em thẩn thờ đi.
YÊU EM
toi chot nho da yeu em tu bao gio
thua hai dua con hoc chung truong
nho ve em hanh phuc mai dang tran
toi lai nho net mat rm thanh tu
doi hang mi cong muot that my mieu
toi van thay anh mat em triu men
TÔI YÊU EM
Tôi yêu em đến nay chừng có thể.
Ngọn lửa tình chưa dễ đã tàn phai;
Hay hồn toi phải đượm bóng u hoài.
Tôi yêu em âm thầm không hy vọng,
Lúc rụt rè, khi hậm hực lòng ghen,
Tôi yêu em, yêu chân thành, đằm thắm,
TÌNH LÀ GÌ?
Hỡi thế gian tình là gì?
Mối tình đầu anh trao em nỡ dối lừa
Hỡi nhân gian sao người thay đổi?
Để câu tu choi nói nghe nát lòng
HỒN NHIÊN
Em vô tư đâu biết tình anh
Một người con trai đã tró thầm yêu em
Sao em cứ quay mặt bước đi
Luôn là sự đau khổ ,chờ đợi phần anh
Nhưng em nào thâú hiểu lòng em
Để anh phải chôn kín mối tình này
Trái tim khờ lặng thầm yêu em
ÁNH SAO
Anh vớt ánh sao trời..
Lung linh trên mặt biển
3. kéo vầng trăng mộng ảo
Đưa tình anh bay cao
Bay trên những vì sao
Khắc tên Em yêu dấu
Ngàn năm tình vẫn đợi
Đêm nay sóng lao xao......
LƯNG CHỪNG
Mùa đông lưng chừng tới
Chiếc lá lưng chừng rơi
Lưng chừng em và tôi
Tình yêu hay tình bạn?
Ta quen nhau bao tháng
Gặp gỡ nhau bao ngày
Mà chưa nói lời say
Khi lưng chừng giáp mặt
Ôi tình yêu thầm lặng
Đến giữa em và tôi
Ta yêu nhau đi thôi
Đừng lưng chừng em nhé
HHOA LÁ MÙA XUÂN
Hoa lá thì thầm mây lặng trôi
Trăng khuya lơ lững giửa lưng trời
Gom hết thiên nhiên Nhỏ mộng dệt
Chùm thơ ưu ái để tặng người
Chắng biết người ấy có hiểu không?
Thương lắm lòng sao vẩn ngại ngùng
Gặp người thờ ơ như chẳng biết
Đêm về thơ thẩn dỏi mắt trông .....
LỜI E ẤP
Lời thơ e ấp lâu rồi
Ép vào tim héo từ hồi trăng non
Muốn trao tri kỷ lòng còn
Ngại ngùng xuân ý chẳng tròn ý xuân
Lối về đôi chút bâng khuâng
Ươm thơ vẹn giử nhiều lần ấp e
Hồn trinh khuất bóng trăng che
Sao không hẹn ước lối về cùng ai
Tình thơ nguyện mải không phai
Gởi lòng gởi ý thương hoài ngàn năm
4. ĐÔI MÁ HỒNG
Anh thương tha thiết má hồng .
chất chứa tình nồng ở tận tim anh .
anh yêu đôi mắt điễm xanh .
môi xinh phớt nhẹ màu cành hồng ... đam mê .
Anh yêu suối tóc buông thề .
cho anh ngơ ngẫn đêm về tương tư .
gió lùa chiếc lá lắc lư .
cho anh nhung nhớ cõi hư mơ màng .
Anh yêu ... yêu lắm mắt nàng .
hồn anh chết lặng, trên hàng mi cong .
kiếp hoa giết chết hồn ong .
dịu trong cơn nhớ , cho lòng anh say
NGÀN CÂU THƠ
anh có viết ngàn câu thơ cũng vẫn là nổi nhớ
Khao khát - đam mê - cháy bỏng - ngọt ngào
Và tình anh, vẫn dịu dàng nh hương gió
Đợi chờ em trong chiều lá xôn xao !
Hãy Cho Nhau
Một cơn gió nhẹ thoảng qua
Dễ đưa ta đến lìa xa cõi đời
Để kết thúc một kiếp người,
Mong manh như hạt sương rơi đầu cành!
Thế mà cứ mãi quẩn quanh,
Ghét ghen, sân hận, tranh giành, hơn thua.
Đang là bạn, hoá ra thù,
Đang thân thiết, bỗng thờ ơ lạnh lùng.
Cùng trong cõi tạm sống chung
Chơi vơi bể khổ - mênh mông đất trời.
Hãy cho nhau những nụ cười.
Hãy cho nhau trọn tình người - niềm vui
Hãy cho nhau vị ngọt bùi,
Hãy cho nhau vạn ngàn lời yêu thương,
Tròn câu hiếu đạo, cương thường.
(St)
Nghe tin bạn lấy vợ
5. Đời trai nay đã thôi rồi
Tin mày lấy vợ rụng rời lòng tao
Đang bây nhẩy sướng thế nào
Tự nhiên mày lại vướng vào vợ con
Vợ con là cái lồng son
Đường vào thì có, chẳng còn đường ra
Vợ mày là con người ta
Nghĩ mày với nó chẳng bà con chi
Con gái là cái quái gì ?
Mà mày mê mệt mày đi vào tròng
Thuyền quyên là bẫy anh hùng
Bao người đã chết mầy không thấy à ?
Ngày xưa mày vẫn ba hoa:
"Thằng nào ngu mới bị xa lưới tình"
Giờ đây cáo đã thành tinh
Đã thấy bẫy sập, còn xin được vào
Độc thân thì sướng biết bao
Bao nhiêu con gái đua nhau lôi mời
Bây giờ đã vợ con rồi
Đi về khai báo, chạy trời khỏi mưa
Tiền lương tháng tháng phải đưa
Tiêu xài mua sắm phải thưa với bà
Thân trai rửa bát quét nhà
Vợ kêu thì dạ còn ra nỗi gì
Bạn bè rủ nhậu chẳng đi
Sợ về nằm thảm tối thì đứt hơi
Hu Hu Hu, ấy mày ơi
Kể như tao... khóc cho... đời bạn tao !!!
Nỗi buồn
Anh đi rồi em nhớ thương ai nữa
Những ngày buồn riêng cõi mình em
Giờ phút buồn anh không còn bên em nữa
Giây phút buồn anh chẳng ở bên em
Anh đi rồi em nói chuyện với ai nữa
Trách móc gì đây khi đã xa rồi
Ngày đi xuốn mỗi lúc một buồn
6. Mình em lại trong căn phòng nhỏ bé
Anh đi rồi ai khuyên em nữa
Nỗi vui buồn chia sẻ cùng ai
Tháng ngày qua đừng quên anh nhé
Giữ trong lòng kỷ niêm đôi ta
Anh đi rồi em sẽ giữ mãi
Một tình yêu trong cõi hư vô
Một tình yêu trong thủa dại khờ
Cho anh dó và cho em mãi mãi.
Qua ngõ
Mày râu đi qua ngõ
Áo dài quay ngó lơ
Áo dài vừa qua ngõ
Sao mày râu ngẩn ngơ…
Chiều qua thật bất ngờ
Cả hai về cùng lối
Trông mày râu thật tội
Chân tay…cứ như thừa.
Chiều nay trời đổ mưa
Làm áo dài lúng túng
Và mày râu thật vụng
Xoè ô: mình đi chung…
Em yêu anh
Em yêu anh như biển xanh yêu sóng
Có biển nào thiếu sóng được không anh
Em yêu anh bởi anh là nắng
Giọt sương nào thiếu nắng lại long lanh
Dòng sông chảy không bao giờ biết mỏi
Trọn đời này cho bãi cát phù xa
Em yêu anh cũng như dòng sông đó
Gặp thác nghềnh bọt nước bay xa.
Chỉ có
Chỉ có ngày tháng rộng
Mới thử thách lòng người
Chỉ có đêm khuya vắng
Mới thấu hiểu cô đơn...
7. Chỉ có em má phấn
Làm lòng anh say đắm
Chỉ có môi em thắm
Sưởi ấm tâm hồn anh
Chỉ có em cao cã
Dâng anh trọn niềm yêu
Chỉ có lệ em rơi
Làm hồn anh tê tái
Chỉ có em, anh nguyện
Mãi một đời yêu em...
Dù suối cạn, non mòn
Lòng anh mãi thủy chung!
EM LÀ ...
Em là hoa huệ trắng
Nở trong trái tim anh
Em là nghìn tia nắng
Soi đời anh ngọt lành
Em là những ước mơ
Mà anh hằng khát vọng
Em là một hồn thơ
Chứa chan đầy sức sống
Em là từng đợt sóng
Ôm ấp mạn tàu anh
Em là vì sao sáng
Soi màn đêm lung linh
Em là cây tùng xanh
Vươn cao trong bão tố
Em là chim mùa xuân
Bay vờn trên biển cả
Em là bông lan đá
Hương tỏa ngát núi rừng
Em là đồi cây dẻ
Trăng sáng ôm mênh mông
Em là dòng suối xanh
8. Những buổi chiều anh tắm
Em là ráng hòang hôn
Những buổi chiều anh ngắm
Trong mắt em sâu thẳm
Anh thấy cả đất trời
Cách xa tình vẫn đẹp
Có phải không em ơi ?
Cho anh
Gửi cho anh chút mây trời lãng đãng
Phố trên cao vàng ngát những đóa quỳ
Chiều cao nguyên nền trời xanh vời vợi
Chút sương mờ nhè nhẹ bóng người đi
Em bé nhỏ giữa đời xa lạ vậy
Trở về đây nghe phố gọi mùa lên
Hoa quỳ nở trên đồi xa ngút mắt
Ươm vàng trên những mơ ước không tên
Gửi cho anh chút tình như lá mới
Giữ cho ta những kỷ niệm hao gầy
Mưa nắng mãi nên đời chai sạn thế
Biết làm chi để giữ được mình đây?
Trên trời triệu triệu vì sao
Ghép thành bốn chữ vì sao yêu người
Dưới đất triệu triệu con người
Cớ sao chỉ có một người tôi yêu ??
Chuyện ngày xưa
Có những lúc buông mình vào quá khứ
Tình phiêu du trong trí tưởng xa mờ
Những nỗi nhớ quay cuồng theo gió hạ
Cứ lê hoài về một bến ngây thơ
Hồn du mục trên từng trang ký ức
Xin một lần trở bước dấu chân người
Mưa vẫn thế bình yên trên phố nhỏ
Sao hôm nay bỗng dội nhớ vào đời
9. Ai bỏ lại những buồn vui lẫn lộn
Chuỗi ngày xanh mờ mịt bóng xa xôi
Trong ánh mắt đong đưa mùa hạ cũ
Có bao giờ em hiểu giấc mơ tôi
Những chiếc guốc chưa bao giờ biết nói
Sao khua vang tín hiệu rất tình cờ
Những bước chân đã đi vào quên lãng
Trên sân trường chim cất tiếng vu vơ
Phượng vẫn đỏ khoe trời xanh lá biếc
Dịu dàng buông lơi lả nhánh hoa cười
Em đứng đó vẫn hồn nhiên như thế
Nắng lung linh ánh mắt thẫn thờ tôi
Trang lưu bút xin nghiêng mình cảm tạ
Lời trao nhau ngờ nghệch rất chân tình
Những con chữ – thiên đường xanh hé mở
Quẩn quanh đâu trong cuộc sống chính mình
Vào ô chữ tìm chút gì hơi ấm
Tìm bàn tay nắm lại chút thơ ngây
Cám ơn ve chung vui bản hòa tấu
Khúc tình ca êm ái tựa mây bay
Ô chữ nhỏ có phải nơi hò hẹn
Cổng trường xưa mở cửa đón chờ mong
Hoài niệm xanh phiêu bồng theo gió hạ
Thoáng hương thơm của nắng mới phượng hồng
Cám ơn nhé những lời xưa nhắc nhở
Dầu một mai phiêu bạc bến bờ đâu
Trên trang giấy còn chút gì sót lại
Lời thân thương thầm thĩ phút ban đầu ...
Bởi Em…
Bởi yêu em nên sầu khổ dịu dàng
Những kỉ niệm đời xin hãy còn xanh
Có một ngày mình bỏ trường bỏ lớp
Cùng ra đi như định luật Trời dành
Nắng bờ sông như màu trang vở cũ
Thuở học trò em làm khổ ai chưa?
Anh muốn khóc trong buổi đầu niên học
Bàn tay xương cầm hờ hững văn bằng
10. Em hãy đứng trước gương làm dáng
Tự khen minh: "đẹp quá!" đi em
Lỡ mai kia mốt nọ theo chồng
Còn đôi chút luyến lưu thời con gái
Em hãy ra bờ sông nhìn nắng trải
Nhớ cho mình dáng dấp người yêu
Lỡ dòng đời tóc điểm muối tiêu
Còn giây phút chạnh lòng như mới lớn.
Mình hãy trách đời nhau nhiều hư hỏng
Rồi giận hờn cho kỉ niệm đầy tay
Thu miền Nam không thấy lá vàng bay
Anh phải nói: buồm chúng ta màu trắng
Tình cứ đuổi theo người như chiếc bóng
Người thì không bắt bóng được bao giờ
Anh muốn khóc trong buổi đầu niên học
Bởi yêu em nên sầu khổ dịu dàng.
Biển Tình Anh
Em đừng hỏi anh bằng những câu hỏi
Sao anh yêu mà lại chẳng nói lời...?
Em có hiểu những lúc biển trầm lắng
Ở trong lòng ngầm sóng vẫn sục sôi...
Anh thương nhớ cả khi tim vụn vỡ
Và yêu em cả khi cạn máu hồng
Em có hiểu ngôn ngữ anh muốn nói
Thơm vô cùng đợm hương sắc thủy chung
Anh không nói nhưng rồi em sẽ hiểu
Anh yêu em hơn mọi thứ trên đời
Anh muốn nói bằng tình yêu diệu vợi
Biển tình anh sâu thẳm lắm em ơi !!!
Ai cũng có những phút yếu lòng như thế
Em biết rằng anh sẽ chẳng yêu em
Nụ hôn ấy chỉ là phút giây nông nổi
Em dại dột, em trẻ con, em yếu đuối
Anh bỗng hóa thành người lớn bao dung
11. Em biết rằng anh sẽ chẳng yêu em
Bởi trái tim anh đã có thừa người khác
Bản tình ca ở bên em anh hát
Sẽ có người diễm phúc sau em
Em biết rằng anh sẽ chẳng nhớ em
Những gì thoảng qua mấy ai còn giữ lại
Nhưng với em đó sẽ là mãi mãi
Đừng bận lòng chi với một kẻ qua đường
Đừng bận lòng vì lỡ nói yêu thương
Ai cũng có phút yếu lòng như thế
Em chẳng trách đâu vì tình yêu có thể
Đến bên nhau bằng những phút dối lừa.
Xin em đừng nặng lời trách nhau
Nụ hôn ấy đâu chỉ là phút giây nông nổi
Em dại dột, em trẻ con, em yếu đuối
Anh có hơn chi tuổi trẻ dại khờ
Đừng bên anh chỉ như một giấc mơ
Xin em hãy tin những bản tình ca anh hát
Trái tim anh chỉ mình em định đoạt
Chẳng thể có người diễm phúc sau em
Đừng tự ti như thế nữa đi em
Anh biết sự cao thượng trong tình yêu nơi em là có thật
Nhưng nếu thiếu nhau còn gì để mất
Lòng tốt kia làm người khác đau lòng
Dẫu ngàn lần anh vẫn nói vậy thôi
Anh yêu em và mãi là thế đấy
Đừng nghĩ ai cũng có những phút yếu lòng như vậy
Đến bên nhau bằng phút giây dối lừa.
Cho Một Ngày Xa
Em chẳng biết tình yêu đến từ đâu
Cũng chẳng biết từ khi nào con tim mình thổn thức
Anh chợt đến thỏa lòng em khao khát
Yêu và được yêu (!)
Con tim anh rộng lớn được bao nhiêu
Có đủ sức chứa hộ em những niềm tin, hy vọng?
Biết rằng nếu yêu anh
12. Biển đời em dậy sóng
Con thuyền tình yêu liệu có cập bến bờ...
Chưa đủ tự tin để gửi gắm ước mơ
Chưa đủ lớn khôn để sống bằng lý trí
Em nhỏ bé trước đời muôn ngả rẽ
Con đường nào em đến được với anh?
Hãy dựa vào vai anh mà khóc!!
Có cánh hoa nào mà không tàn úa?
Có hạnh phúc nào sẽ chẳng hư hao?
Có cuộc đời nào không xuống thấp lên cao?
Có môi nào chưa rung vì tiếng nấc?
Có những khoảng cách dù gần trong gang tấc
Vẫn hình như trăm ngàn dặm xa xôi
...Và có những chiều em cảm thấy đơn côi
Hãy về đây, dựa vai anh mà khóc
Kể cho anh nghe chuyện đời gai góc
Chia bớt cho anh cảm giác xót xa
Vì anh suốt đời là một sân ga
Đón nhận buồn vui con tàu em chở đến
Dù có một ngày con tàu em thay bến
Sân ga này cũng vẫn sẽ còn đây.
Có thể một ngày mình sẽ xa rời...
Để lời hứa xưa rơi vào nơi quên lãng
Chỉ còn một người trong bóng chiều nhập nhoạng
Choáng váng nỗi đau
Có thể một ngày.... mình không còn là của nhau
Ánh mắt cũ rồi cũng thành xa lạ
Thời gian cứ trôi mà dòng đời hối hả
Cả nỗi đợi chờ có thể sẽ quên đi
Có thể một ngày... cộng hết nỗi chia ly
Cũng chẳng đủ để hoà thành nước mắt
Cái nắm tay từng một thời rất chặt
Vậy mà rời nhau hờ hững thở dài !
Có thể một ngày ...có thể lắm ngày mai
Nhưng điều đó mãi chỉ là "có thể"
13. Khi chúng mình đủ niềm tin hơn thế
Sẽ làm nên điều" không thể" trong đời.
Bước Em Trên Sân Yêu
Em rón rén bước vào đời anh
Như một chú chim non nhỏ bé
Ngơ ngác đứng giữa sân yêu vắng vẻ
Khe khẽ cất tiếng hát gọi mời xuân
Em gọi nắng xuống giữa đời anh
Buông những đốm hoa vàng óng ả
Xuân đi qua...đã bước vào mùa hạ
Sao sân yêu vẫn thiếu những tiếng cười
Em run rẩy đứng giữa đời anh
Trong cơn mưa giông dài , buốt giá
Đã chớm Thu... tắt rồi tia nắng hạ
Trên sân yêu lác đác xác lá vàng
Em lặng lẽ bước khỏi đời anh
Trong một ngày Đông mưa giăng xám
Gót hồng đau trên sân yêu ảm đạm
Tuyết rơi rơi...khuất lối đến tim người.
Em là...
Em là hoa huệ trắng
Nở trong trái tim anh
Em là nghìn tia nắng
Soi đời anh ngọt lành
Em là những ước mơ
Mà anh hằng khát vọng
Em là một hồn thơ
Chứa chan đầy sức sống
Em là từng đợt sóng
Ôm ấp mạn tàu anh
Em là vì sao sáng
Soi màn đêm lung linh
Em là cây tùng xanh
Vươn cao trong bão tố
Em là chim mùa xuân
Bay vờn trên biển cả
14. Em là bông lan đá
Hương tỏa ngát núi rừng
Em là đồi cây dẻ
Trăng sáng ôm mênh mông
Em là dòng suối xanh
Những buổi chiều anh tắm
Em là ráng hòang hôn
Những buổi chiều anh ngắm
Trong mắt em sâu thẳm
Anh thấy cả đất trời
Cách xa tình vẫn đẹp
Có phải không em ơi ?
………..
anh là ai mà bước vào như thế
khiến cho em bối rối đến vô chừng
anh là ai sao lạnh lùng đến thế
chỉ im lặng những chuyện của ngày xưa
anh là ai xin hỏi anh là ai
khiến tim em từng hồi sao đau nhói
em là ai, thực sự em là ai
em không biết và không bao giờ biết
hi vọng chăng để rồi lại thất vọng
lạ lùng thật những con người quanh em
anh bước đến và rồi anh bước đi
để cho em biết bao nhiêu tiếc nuối
có hạt bụi vương nhẹ trên mi mắt
em cứ ngỡ là trời đổ cơn mưa
chỉ hôm nay..............
chỉ hôm nay em cho mình yếu đuối
cho trái tim được thổn thức yêu anh
chỉ hôm nay em ôm chiều nỗi nhớ
từng bước chân những hạt nắng bên hồ
trời nắng nhẹ bóng hoàng hôn chuếnh choáng
uống vô cùng say trong ký ức xưa
cơn mưa đó cũng buổi chiều như thế
bước chân buồn theo bước chạy thời gian
15. chiếc lá khô tiếng cười ở đâu đó
nhặt lên rồi lại bay về nơi đâu
vỡ vụn hết chuyện tình của dĩ vãng
có ai buồn trong câu chuyện ngày xưa
Vạn lý tình
Người ở bên trời, ta ở đây;
Chờ mong phương nọ, ngóng phương nầy.
Tương tư đôi chốn, tình ngàn dặm,
Vạn lý sầu lên núi tiếp mây.
Nắng đã xế về bên xứ bạn;
Chiều mưa trên bãi, nước sông đầy. Trông về bốn phía không nguôi nhớ,
Dơi động hoàng hôn thấp thoáng bay.
Cơn gió hiu hiu buồn tiễn biệt,
Xa nhau chỉ biết nhớ vơi ngày.
Chiếu chăn không ấm người nằm một
Thương bạn chiều hôm, sầu gối tay.
Anh xin lỗi...
Anh xin lỗi vì đã bỏ ra đi
Cuồng dại như cánh chim bay ngược chiều gió thổi
Giọt nước mắt em ngày nao rơi nóng hổi
Chỉ khiến lòng anh thêm cháy khát tự do.
Anh xin lỗi vì những điều nhận và cho
Anh chẳng bao giờ nghĩ về em trước nhất
Chỉ khi nào lo sợ em đi mất
Anh lại dịu dàng lời nói ngọt đầu môi.
Anh xin lỗi vì những khoảng cách xa xôi
Của mỗi lần ghé thăm kéo dài từ tuần sang tháng
Anh xin lỗi vì những lúc anh lơ đãng
Nhớ tới một người khi đang nắm tay em.
Anh xin lỗi vì những phút dịu êm
Được ở bên em mà anh không trân trọng
Trái tim yêu ngày xưa từng cháy bỏng
Nguội lạnh dần theo những chuyến đi xa.
Để một ngày khi năm tháng trôi qua
Anh giật mình nỗi nhớ em da diết
Đến bây giờ anh mới hiểu, anh mới hay, anh mới biết
16. Em chính là bờ bến của đời anh.
Chỉ còn lại những điều rất mong manh
Anh sẽ đợi, sẽ chờ tới khi em tha thứ
Hãy để trái tim anh sau bao ngày say ngủ
Thêm một lần, cháy bỏng để yêu em
Aki Kokoro
Chẳng bao giờ em hiểu được
anh đâu.
Anh biết
Chẳng khi nào em hiểu được anh đâu
Những suy nghĩ và ước mơ ấp ủ
Những mảnh hồn tan theo theo cơn vẫn vũ
Những nỗi đau sâu thẳm trái tim gầy
Anh biết
Chẳng bao giờ em hiểu được anh đâu
Những vết sẹo thời gian không lành trong quá khứ
Những mảnh vỡ của tâm hồn vẫn còn đang mưng mủ
Những đớn đau, mất mát thủa ban đầu
Anh biết
Chẳng bao giờ em hiểu được anh đâu
Làm sao hiểu mạch sóng ngầm dưới đáy
Làm sao thấy dòng nham thạch trong anh đang bùng cháy
Lửa tình yêu, chẳng biết tắt bao giờ….
Anh biết Chẳng khi nào em hiểu được anh đâu…
(Nguyễn Ngọc Quỳnh)
17. Một Câu Chuyện Tình.
Không phải chuyện người con gái bỏ đi xa
Hay về một người nào đã chết
Không phải chuyện ngã lòng trước chông gai mỏi mệt
Hay một phút yếu lòng nói dối trước tình yêu
Em cứ nói đi, cứ nói biết bao nhiêu
Thì câu chuyện tình, chuyện đời vẫn thế
Anh vẫn là anh, vẫn tiếng cười ngạo nghễ
Em lại là em, anh lại trở về anh
Đừng nhắc lại lời xin lỗi chân thành
Mong manh lắm, nếu phải kìm nước mắt
Nếu đã một lần, em thấy lòng đau cắt
Thì đấy là anh, là phút cuối cùng
Hãy cứ nói đi chớ có ngại ngùng
Có gì đâu, còn gì đâu nữa chứ
Con Gấu Mèo vẫn nằm vô tư lự
Nó bảo rằng chuyện mình chẳng đáng đâu
Đừng bảo anh mình hôn nhau lần cuối thật sâu
Để sau này không có nhiều tiếc nuối
Thì em ơi những điều là sau cuối
Suốt cuộc đời chẳng quên nổi đâu em
Đừng bảo anh nếu nhớ hãy lấy ảnh ra xem
Con Gấu Mèo cũng bảo chuyện chúng mình không đáng
Đừng bảo anh thử đi về dĩ vãng
Chẳng còn gì níu nổi bước hai ta
Em hiểu lòng anh, anh hiểu hai ta
Sẽ chẳng còn gì cho nhau nữa cả
Những nụ cười, ánh mắt, hay bờ vai êm ả
Em hãy quên đi, em cố quên đi
Nếu có đứa hỏi chúng mày giờ gọi nhau là gì?
Anh sẽ gọi em là kỉ niệm
Để một ngày nếu có điều màu nhiệm
Kỉ niệm sẽ về đúng chỗ bên anh.
Không phải chuyện người con gái bỏ đi xa
Hay về một người nào đã chết
18. Không phải câu chuyện tình yêu đã hết
Chỉ là một người đã chán rồi đi...
Aki Kokoro
Thơ riêng tặng một người
Thất tình có đau lắm không anh?
Hăy ngồi yên để em băng cho nhé
Em sẽ băng thật dịu dàng, thật khẽ
Ngủ ngoan nào, rồi anh sẽ hết đau
Vết thương này rồi sẽ qua mau
Bởi thương yêu em ấm nồng như lửa
Bôi cho anh thêm “thuốc thời gian” nữa
Ngủ ngoan nào, ôi dĩ văng thưở xưa
Đững nhắc lại nhé anh, kẻo em khóc bây giờ
Anh còn đau, lòng em còn đau đớn
Thấy không anh giữa cuộc đời rộng lớn
Hạnh phúc vô cùng khi ta gặp được nhau
Quên nhé anh, những gì là đớn đau
Quên nhé anh, những gì là dĩ văng
Nắm chặt tay em cùng bước về ánh sáng
Trên đường đời phía trước rộng thênh thang.
_Aki kokoro_
Em sẽ không khóc đâu
Zdreamer
Em sẽ không khóc đâu
Đó là trò trẻ con - anh vẫn thường bảo thế
19. Mà em đâu còn là đứa trẻ...
Dĩ nhiên, chia tay là tiếc nuối
và có thể xót xa
Cũng có thể day dứt
Và ám ảnh
Nhưng, mọi chuyện sẽ qua
Em sẽ không khóc đâu
Người đời có ai thừa nước mắt?
Anh chỉ là người xa lạ, với em
Cũng như em, với anh...
Em sẽ không khóc đâu
Chỉ là một hạt bụi đường làm mắt đỏ
Và xung quanh có nhiều người quá
Người ta đang níu áo nhau
Người ta đang vẫy chào nhau
Người ta đang tiễn biệt nhau...
Em sẽ không khóc đâu
Khi con tàu chuyển bánh
Anh sẽ mờ dần
như ảo ảnh
Như một điều ngốc nghếch đã qua
Anh đã ở rất xa
Chẳng còn ai nhìn thấy
Nước mắt em sẽ chảy
Cho những kiêu hãnh, lỗi lầm
Cho những tổn thương...
Cho em và cho anh
Cho những ngày xưa cũ
Không còn ai cười nữa...
Nước mắt em sẽ chảy
Cho em và cho anh...
Đừng hỏi anh vì sao...
Đừng hỏi anh vì sao anh yêu em
Hãy hỏi mặt trời vì sao toả nắng
20. Hãy hỏi mặt trăng sao khi khuyết khi đầy
Đêm màu đen và ngày màu trắng
Đừng hỏi anh vì sao anh yêu em
Hãy hỏi biển tại sao có sóng
Sao gừng cay và sao muối mặn
Mùa thu trút lá vàng em có biết vì sao
Đừng bao giờ em hỏi anh tại sao
Anh chẳng biết làm sao cho em hiểu
Anh cảm thấy cuộc đời này còn thiếu
Một thứ gì,có lẽ chính là em
Em,một cô gái yêu sự bình yên
Em,một cô gái dịu dàng giản dị
Em,anh yêu em hình như cũng thế
Phía chân trời trước bóng tối hoàng hôn
Hãy làm gì để anh yêu nhiều hơn
Thay câu hỏi bằng nụ hôn cháy bỏng
Đến với anh bằng tình yêu rất nóng
Để muôn đời ta chảy mãi trong nhau...
caothaiuy
Chỉ một lần em viết...
Zdreamer
Em viết riêng cho anh
Những vần thương và nhớ
Trái tim em bé nhỏ
Nhịp đập cũng âm thầm
Trái tim chỉ một ngăn
Biết làm sao chia sẻ?
Trái tim em nhỏ bé
Sao nói hết tình yêu?
Nhớ anh nhiều bao nhiêu
Thương anh nhiều biết mấy
21. Mà gặp không dám nói
Trái tim chỉ âm thầm
Tình yêu em lặng câm
Cho đến ngày tim chết
Có thể chẳng bao giờ...
(Làm sao mà anh biết)
Chỉ một lần em viết
Những lời này cho anh...
LỜI HẸN
Em nơi ấy anh nơi đây.
Ký ức trở lại một ngày yêu thương.
Trông về nỗi nhớ vấn vương.
Hoa vàng bỗng rộ con đường hôm qua.
Chỉ là thiếu mỗi chúng ta.
Cảnh yêu mà thấy thật xa cõi lòng.
Em về biết còn gặp không.
Nụ cười hôm ấy vẫn nồng nơi đây.
Vườn anh nắng vẫn còn đầy.
Tình anh vẫn đón một ngày bên em.
Nụ em hạnh phúc êm đềm.
Nụ anh hạnh phúc dẫu là xa nhau.
Em à ngày sẽ thật mau.
Như lời hẹn ấy buổi sau ta về.
---------- Bài viết đã được nhập tự động bởi hệ thống ----------
NGÀY MƯA
Biết chăng hôm ấy một buổi chiều.
Ta về ngõ vắng bỗng quạnh hiu.
Gió đưa lá trúc buồn xao xác.
Cơn mưa ngơ ngác đã từng yêu…
Giọt mưa thấm sâu cơn gió lạnh.
Nâng niu ta giữ trái tim lành.
Để như ta thấy còn đâu đó.
Vàng anh vẫn hót chuyện mong manh.
Biết chăng ta vẫn về nơi đây.
Dẫu không nắng ấm không bàn tay.
Lạc lõng tiếng mưa buồn da diết.
Gió ơi ta hỏi người có hay.
---------- Bài viết đã được nhập tự động bởi hệ thống ----------
22. NGUYỆT TAN
Đã như lần ấy mà gặp nhau.
Lạnh lùng như thể đã âu sầu.
Mới qua bóng nước huyền sâu lắng.
Đêm về mang nguyệt gửi về đâu.
Đưa tay khuẩy nước dường như lạ.
Chẳng còn thư mát chẳng ngọt sâu.
Nguyệt tan nước hỡi còn như đó.
Hay chỉ là đây một bể sầu.
---------- Bài viết đã được nhập tự động bởi hệ thống ----------
NHỚ EM 2
Nhớ em khắc khoải nỗi ngóng trông.
Người như lạc lõng giữa mênh mông.
Nắng về vẫn nhớ mây ở lại.
Ngày sao thấy vắng cả cõi lòng.
Ngày dài xa nhau thêm nỗi nhớ.
Đêm buồn vắng lặng anh làm thơ.
Dòng thơ ướt đẫm cơn mưa nhỏ.
Ướt cả bờ vai kẻ đứng chờ.
Và nơi vườn yêu em có nhớ.
Phải muốn quên anh mà hững hờ.
Thư có viết không sao chẳng gửi.
Để nắng cứ đợi nắng bơ vơ…
---------- Bài viết đã được nhập tự động bởi hệ thống ----------
NẮNG XANH
Nắng anh nơi xa nhớ nắng em.
Mây về xin gửi nắng qua thềm.
Thân ai khô héo vì nắng hạ.
Nắng về mát rượi mầm xanh thêm.
Nắng đi không bàn tay chăm bón.
Thân ai uể oải hóa kẻ lười.
Nắng về mát rượi xuyên kẻ lá.
Anh hứng gieo lại mầm xanh tươi.
---------- Bài viết đã được nhập tự động bởi hệ thống ----------
VÌ EM
Thời gian như thể làm anh quên.
Ánh mắt hôm ấy khẽ êm đềm.
Chìm sâu trong vắt lòng cô quạnh.
Ngậm ngùi hạnh phúc khẽ cạnh bên.
23. Thời gian như xóa dần tâm trí.
Đứa trẻ ngây ngô mỗi sớm hôm.
Mong ngóng bà tiên ban điều ước.
Cứ đợi đợi mãi và thế thôi…
Thời gian vốn là kẻ lãng quên.
Mà thêm xa cách càng lại quên.
Có phải anh muốn như kẻ ấy.
Cố quên mà vẫn chẳng thể quên.
Vườn thu vàng lá ngập xung quanh.
Ta tìm chiếc lá vẫn còn xanh.
Vì em vẫn đấy ngần trong mắt.
Giọt lệ long lanh đọng hình anh…
---------- Bài viết đã được nhập tự động bởi hệ thống ----------
NGÀY VỀ
Ngày về nơi ấy nhẹ như không.
Nhớ xưa ai đó trọn tuổi hồng.
Tung tăng mưa nắng ngày bắt bướm.
Đón xuân tiếc hạ lạnh thu đông.
Ngày về nơi ấy vẫn ngồi trông.
Dáng xưa nêm sắc giữa bềnh bồng.
Chiều ấy trong ta một cõi rộng.
Vươn tay níu lại bỗng như không…
---------- Bài viết đã được nhập tự động bởi hệ thống ----------
CỐ QUÊN
Có phải buồn lắm phải không em.
Sao ta cứ cố lẫn trốn nhau.
Có phải nhớ lắm phải không em
Sao ta cứ để ngày qua mau.
Tháng năm qua tình ta vẫn thế.
Em là em anh vẫn là anh.
Chỉ có một tình yêu đã mất.
Đã mờ dần trong thoáng mong manh.
Đã khuya rồi sao em chẳng ngủ.
Thức làm chi nỗi nhớ dày thêm.
Anh cố nhắm mắt mà chẳng thể.
Loanh quanh lặng lẽ bóng bên thềm.
24. Cảm Xúc Không Tên...!
Anh sẽ ghét mình khi trời bừng sáng
Nhưng đêm nay chắc anh sẽ yêu em
Đắng đo thay cho những ngón tay mềm
Làn hơi ấm đầy êm đềm ấp ủ
Anh van lòng cho trái tim hãy ngủ
Cho thời gian ngừng lại chút suy tư
Để lương tâm rỏ tí nét cộng, trừ
Chữ ân ái xem chừ ôi quá nặng
Có phải chăng chuyện tình nầy chưa đặng
Mặc dù ai...da thịt đã ngã nghiêng
Có phải chăng anh chuốc lấy ưu phiền
Hay em đã chấp nhận điều may rủi
Ai đành lòng ai nỡ nào xua đuổi
Đôi má hồng mùi hương tuổi đôi mươi
Những nét cong quyến rủ của tiên thời
Còn nguyên vẹn của một đời con gái
Bước tiến âu lo, nhưng không đành thoái
Biết tả làm sao cho cảm xúc không tên
Nhưng đêm nay chắc anh sẽ yêu em
Dẫu biết rằng...
Anh sẽ ghét mình khi trời bừng sáng.
Cảm Xúc Không Tên 2
Anh sẽ ghét mình khi trời bừng sáng
Nhưng đêm nay chắc anh sẽ bên em
Dẫu biết rằng anh sẽ bị lãng quên
Bởi anh chỉ--một trò đùa tạm bợ
Em gian dối, anh biết nhưng chẳng sợ
Đem xảo tình cuống vớ linh hồn anh
Như lá non bám níu lấy thân cành
Sự gắn bó là điều anh cần nhất
Đã bao đêm anh vẫn hoài trở giấc
Lòng cuồng quay vì ánh mắt nhởn nhơ
Em gần anh nhưng chỉ bằng vu vơ
Bằng ngạo nghễ và vở tuồng, kịch bản
Anh hiểu được nhưng chưa hề chán nản
Chỉ mong rằng em giác ngộ một ngày
25. Để tim hoang được thuần phục đổi thay
Cho một thoáng lòng nầy em thấu tỏ
Anh vẫn đây mặc dù nên bỏ ngõ
Cảm xúc nầy chẳng rõ cũng không tên
Nhưng đêm nay chắc anh sẽ bên em
Dẫu biết rằng...
Anh sẽ ghét mình khi trời bừng sáng.
Lần cuối Tiễn đưa
Hôm tiễn nhau đi, bước nặng nề
phi trường hồn nghẹn nỗi đau tê
tiếng rú phi cơ nghe rền rĩ
lòng của người đi ... chẳng nỡ về
Lần cuối cầm tay, ôi vấn vương
thương nhớ trào dâng, mấy dặm trường
gót nặng, nện thềm, từng anh bước
hồn em chết lặng, phủ hơi sương
Em đứng bơ vơ giữa đám người
tim buồn đau xót nỗi chia li
hỏi người đưa tiễn, người được tiễn:
Ai đã buồn hơn, lệ ướt mi !?
Tình ta biến hoá những chiếc tàu
ngàn đời biết đủ sức tìm nhau ?
lần tiễn đưa nhau về phương ấy
khắc dáng người thương, đến ngàn sau
Ga Vắng
Đời nghiệt ngã tiễn ta về xứ lạ
khuất dần sau, dãy núi đá chênh vênh
lần vẫy tay, thôi thúc tiếng vang rền
đoàn tàu nhỏ, bỏ lìa sân ga vắng
Ngày chia ly, lối tình nào mặn đắng
đôi đường rầy, hun hút đến mong lung
bỏ sau lưng, một bóng dáng lạnh lùng
rồi khắc khoải đến tận cùng thống khổ
Và ngày ấy, chuyện tình ta vỡ đổ
ngàn mảnh sầu, trót đóng trái tim si
26. kẻ ở lại, đưa tiễn một người đi
như ga vắng, một lần tàu rời bến
kinh nghiệm lấy vợ
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ non
Ra đường ai biết cháu hay con
Nhí nha nhí nhảnh đòi vàng bạc
Bán cả bàn thờ sắm phấn son!
Lấy vợ ta nên lấy vợ non
Tóc thề mườn mượt xõa eo thon
Mắt sáng, môi hồng, da tươi thắm
Đỡ tiền mua sắm những phấn son!
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ già
Ra đường ai biết chị hay bà
Sinh hai ba lượt mình teo nhếch
Má hóp, xương lòi, ốm như ma!
Lấy vợ xin anh lấy vợ già
Ra đường em biết chuyện gần xa
Lỡ anh đi lạc thì em nhắc
Cũng tốt cho anh đó thôi mà!
Lấy vợ nên kiêng vợ ngáy to
Đêm nào đi ngủ cũng khò khò
Tội đức lang quân nằm kế cạnh
Mất ngủ lâu ngày chắc phát ho!
Lấy vợ xin lấy vợ ngáy to
Lỡ bề ăn trộm nó hăm ho
Đêm khuya thanh tịnh em đây ngáy
Trộm tưởng Thiên Lôi chạy cao giò!
thơ tán gái. tán là phải thế này
Anh hỏi lần cuối cùng có nhớ anh chăng ?
Đừng bao giờ trả lời không, cô gái !
Lựu đạn trên tay anh. Ồ ! em đừng sợ hãi
Có sơ sẩy gì mình cùng chết bên nhau.
Anh hỏi lần cuối cùng có mong gặp mặt anh chăng ?
Đừng bao giờ trả lời không, cô Ngốc !
27. Anh chỉ cần phẩy tay, lửa từ nhà em sẽ bốc
Cả ngàn người cũng chẳng cứu được đâu !
Anh hỏi lần cuối cùng có thương anh chăng ?
Đừng bao giờ trả lời không, em ạ !
Bắt cả nhà em làm con tin anh mới đã
Ối chà chà ! Cả chục mạng kia ư ?
Anh hỏi lần cuối cùng có yêu anh chăng ?
Đừng bao giờ trả lời không, em nhé ?
Xe tải chất đầy bom đang ngoài kia ngạo nghễ
Em dứt lời nó lập tức nổ ngay !
Anh hỏi lần cuối cùng có làm vợ anh chăng ?
Không ? Đừng bao giờ trả lời vô tình vậy !
Vi khuẩn than chắc em từng nghe thấy ?
Dân Mỹ còn e ngại, nể vì ! Huống hồ người yếu ớt như em !
Hay tết này lặng lẽ anh đem
Kiệu rước dâu có lộng vàng sang bên đó
Còn xe bom, vi khuẩn than ... anh để ngõ
Em cứ ừ là anh đuổi chúng đi ngay !
Xuân
Ngắm cánh mai vàng ngỡ xuân sang
Vẫn mong xuân đến sẽ rộn ràng
Cùng vui đón một mùa xuân mới
Dứt đời lữ khách, hết lang thang
Xuân đến riêng ta chỉ một mình
Đơn thương độc mã buổi bình minh
Cô đơn mỗi lúc hoàng hôn lạnh
Xuân ơi xuân đến có hữu tình?