SlideShare ist ein Scribd-Unternehmen logo
1 von 32
Downloaden Sie, um offline zu lesen
ONE BODY VILLAGE
Newsletter Volume 09 - December 2014
www.onebodyvillage.org
Ngày 11 Tháng 9 Năm 2014
Kính gởi Quý Vị Ân Nhân, Quý Thiện
Nguyện Viên, Quý Cộng Tác Viên
cùng toàn thể nhân viên và các con
trong gia đình Một Thân Hình,
Trong thời gian gần đây chúng tôi
nhận thấy có nhiều người hiểu lầm
và giải thích sai lạc về sứ mệnh của
gia đình Một Thân Hình (One Body
Village). Nay chúng tôi làm rõ như
sau:
Khai thác tình dục trẻ em là một
hình thức lạm dụng tình dục có liên
quan đến việc lợi dụng hay cưỡng
bức những trẻ em dưới 18 tuổi vào
quan hệ tình dục để đổi lấy tiền
bạc, quà tặng, tiện nghi, tình cảm
hoặc địa vị. (1)
Liên Hiệp Quốc định nghĩa Buôn
Người là việc tuyển dụng, vận
chuyển, chuyển tiếp, chứa chấp,
hay tiếp nhận người bằng những
phương pháp không đúng phép
(chẳng hạn như sử dụng bạo lực,
bắt cóc, lừa đảo, hoặc cưỡng bức)
cho mục đích sai trái bao gồm cả lao
động cưỡng bức hoặc bóc lột tình
dục. (2)
...
... Ban Lãnh Đạo và nhân sự gia đình
Một Thân Hình hoàn toàn tin tưởng
vào công việc của mình là thực hiện
sứ mạng của MTH. Xin hãy tiếp tục
Góp Một Tiếng Nói, Chung Một Bàn
Tay, Tạo Nên Sự Khác Biệt, và Cứu
Một Cuộc Đời.
Sứ Mệnh của MTH
Chống lại nạn buôn bán tình dục trẻ
em, đặc biệt ở các nước Đông Nam
Á bằng việc giáo dục và tác động
cộng đồng trở nên những tiếng nói
mạnh mẽ hơn cho các em; và
Cải thiện đời sống các trẻ em có
nguy cơ hay đã bị ảnh hưởng bởi
tệ nạn khai thác/buôn bán tình dục,
bằng việc xây dựng các gia đình
mới, chăm sóc sức khỏe, y tế, tinh
thần, giáo dục và dạy nghề để các
em có thể tái hòa nhập vào xã hội
và trở nên những công dân tốt.
OBV Mission
To combat child sex exploitation
and trafficking especially in South-
east Asian countries, by rescuing
at-risk and affected children, edu-
cating and empowering communi-
ties to be catalysts for change; and
To improve the lives of at-risk and
affected children by providing shel-
ter, medical and behavioral health
care, educational assistance, and
vocational training that will enable
survivors to reintegrate into main-
stream society as productive citi-
zens.
(Xin đọc tiếp ở trang 31)
(Please continue on page 31)
September 11th
, 2014
To OBV Children, Staff, Benefactors,
Supporters and other concerned
parties,
It has come to our attention that
there has been some confusion and
misinformation about the Mission
of OBV. We want to clarify some
definitions:
Child sexual exploitation is a form
of sexual abuse that involves the
manipulation and/or coercion of
young people under the age of 18
into sexual activity in exchange for
things such as money, gifts, accom-
modation, affection or status. (1)
The United Nations defines Hu-
man Trafficking as the recruitment,
transportation, transfer, harboring,
or receipt of persons by improper
means (such as force, abduction,
fraud, or coercion) for an improper
purpose including forced labor or
sexual exploitation. (2)
...
... The OBV Board of Directors, staff,
and children deeply and gratefully
acknowledge the trust and confi-
dence of benefactors and support-
ers. OBV leadership completely
stands behind our works which car-
ry out the OBV Mission. Please con-
tinue to Lend A Hand, Be A Voice,
to Make a Difference, and help us
Save Lives.
Giải thích về Sứ Mệnh của MTH - Explanation about OBV Mission
www.onebodyvillage.org02
ONE BODY VILLAGE 15 YEARS IN REVIEW
(As of December 2014)
Một Thân Hình - tổng kết 15 năm
(Tính đến tháng 12 năm 2014)
OBV was officially incorporated in 2008; however, Fr. Martino and his friends have been
carrying out the mission since 1999.
OBV đã chính thức được thành lập vào năm 2008; tuy nhiên, Cha Thông và bạn bè của
Cha đã bắt đầu nhiệm vụ này từ năm 1999.
					 Rescued (Đã Cứu)	 Raised (Nuôi Dưỡng)
Before/Trước 2008 ............. 406	 ....................................	 406
Since/Từ 2008
	 Vietnam
		 Girls/Nữ .............. 153	 ....................................	 63
		 Boys/Nam ............	 13	 ....................................	 7
		Total	/Tổng cộng ..... 166	 ....................................	 70
	 Cambodia	
		 Girls/Nữ ............	 98	 ...................................	 26
	 Laos	
		 Girls/Nữ ............	 9	 ...................................	 5
	 Singapore	
		 Girls/Nữ ............	 72	 ...................................	 45
Total Since 2008 ............... 345	 ...................................	 146
(Tổng cộng từ năm 2008)
GRAND TOTAL	 ............... 	 751	 ...................................	 552
(TỔNG CỘNG)
John Duy-An Nguyen, PhD
President
www.onebodyvillage.org
Newsletter Volume 09
03
At this joyous time of Christmas 2014, New Year 2015 and the Lunar New Year of the Goat, we would like to express
our sincere appreciation to our beloved benefactors, partners, volunteers, staff and children. 2014 was a very suc-
cessful year for OBV: We were able to exceed our goals and expand our services to combat child sex exploitation and
trafficking. Our achievements show the generosity and commitment of people like you. In addition to expanding
services in Cambodia, Laos, Singapore and Vietnam, we are getting ready to establish a new OBV home in Malaysia
in early 2015.
We wish you ABUNDANCE, HAPPINESS, and PEACE this Christmas, and a New Year filled with HOPE and PROSPERITY.
One Body Village
Trong niềm vui mừng Lễ Giáng Sinh, Năm Mới 2015 và Tết Ất Mùi, chúng tôi xin chân thành tri ân quý vị ân nhân,
các cộng tác viên, thiện nguyện viên, nhân viên và các con. Năm 2014 quả thật là một năm thành công mỹ mãn cho
gia đình Một Thân Hình: chúng tôi đã có thể vượt quá chỉ tiêu trong năm và mở rộng thêm những dịch vụ trợ giúp
các trẻ em là nạn nhân của tệ nạn buôn bán / khai thác tình dục. Ngoài việc mở rộng hoạt động tại 4 quốc gia Cam-
bodia, Laos, Singapore và Vietnam, chúng tôi đang chuẩn bị để mở thêm gia đình Một Thân Hình mới tại Malaysia
vào đầu năm 2015.
Chúng tôi kính chúc quý vị một mùa Giáng Sinh tràn đầy HẠNH PHÚC và BÌNH AN, và một năm mới AN KHANG
THỊNH VƯỢNG.
Gia Đình Một Thân Hình
Hang đá nhà OBV - A “manger” in OBV House
www.onebodyvillage.org
Gia đình OBV chính thức hoạt động ở Malaysia
Khi quý vị cầm trên tay tờ báo này
cũng là lúc gia đình OBV chúng tôi
“đi vào hoạt động” tại Malaysia! 
Xin chia sẻ với mọi người một chút
“lịch sử” của việc chúng tôi có mặt
tại Malaysia!
Từ Singapore...  Hầu như mỗi lần
“undercover team” vào “làm việc”
tại Singapore, chúng tôi cũng đều
ghé qua Malaysia như “trạm dừng
chân” hay “bến đợi chờ” để tránh
sự theo dõi của các nhóm đối lập! 
Sợ anh em trong team “nhàn cư vi
bất tiện” nên tôi luôn ủng hộ anh
em có những chuyến “ngoại bang”. 
Và thế là tình hình gái mại dâm và
các trẻ em bị bán qua Malaysia
được OBV nắm khá rõ; nhưng chưa
dám có kế hoạch làm việc vì… thiếu
nhân sự và thiếu… TIỀN trầm trọng!
Từ một cú điện thoại … khoảng đầu
tháng 10 năm 2014, cha Nguyễn H
C gọi tôi: “Bá Thông – Cần cậu giúp
cứu các trẻ em bị buôn qua Ma-
laysia.”  Cha giới thiệu cho tôi một
“người” Việt đã kết hôn và sinh sống
tại Malaysia, và hiện đang thăm gia
đình ở Quận Cam, California.
Từ những câu chuyện chưa bao giờ
kết…  Thế là tôi và “người” đó bắt
đầu nói chuyện với nhau.  Khổ cái là
mỗi khi tôi gọi thì “người” đang bận
với gia đình hay đi với bạn bè!  Mỗi
khi “người” gọi tôi thì tôi lại bận với
việc mục vụ!  Sau bao nhiêu cuộc
nói chuyện điện thoại chưa bao
giờ quá mấy phút với những câu
chuyện chưa bao giờ … kể  hết,  tôi
quyết định sẽ ghé Malaysia để gặp
“người”  và bàn kết hoạch vào ngày
17 tháng 11 năm 2014 - sau chuyến
đi gây quỹ ở Úc Châu và trước khi
lên đường trở về Mỹ.
“Người” là ai?  Là ai? Là ai…? Xin
không bật mí đểbảo đảmsự an toàn
cho gia đình của “người”!  “Người”
có tính cách “điên” như tôi; có trái
tim rộng lớn, bao dung; và dám
làm!  Chỉ có khổ một nỗi, như lời tôi
nói với “người”: “Em cần có trái tim
để làm việc này; nhưng khi quyết
định phải dùng cái đầu!  Vì nếu em
quyết định như thế thì sẽ khổ cho
em, sẽ bị người khác lừa và liên lụy
đến gia đình!” “Người” cũng đã
từng volunteer cho các tổ chức phi
lợi nhuận (kể cả của người Việt) tại
Malaysia để cứu các nạn nhân bị
khai khác làm nô lệ tình dục hay lao
động,  và như lời “người” nói:  “em
chưa bao giờ lấy của ai một đồng
– còn phải bỏ bao nhiêu tiền túi  -
và còn bị người ta… lừa!  Cha xem
nè, ví dụ như…” …. Thế là “người”
kể hết chuyện này đến chuyện kia! 
Tôi lắng nghe, không phải để tò mò
hay để lên án người khác, nhưng để
xem kinh nghiệm của “người” đến
đâu trong công việc đầy nguy hiểm
này!
Và còn nhiều... người khác nữa…
Từ 10 giờ sáng đến 7 giờ tối (thời
gian tôi ở Malaysia) chúng tôi vừa
lái xe vừa kể chuyện và vừa đi gặp
nhiều người khác!  À quên, “người”
lái xe hơi yếu nên tôi đề nghị để tôi
lái (tay lái nghịch). Mới đầu “người”
nghi ngờ,  nhưng chỉ một chút sau
người bảo “khâm phục!”  Chúng
tôi gặp nhiều người trong Chính
Quyền, Luật Sư đang làm việc với
các cô gái Việt Nam bị khai thác
(Anh này biết nói cả tiếng Việt – tự
học để lấy niềm tin của họ) các tổ
chức phi lợi nhuận đang làm việc
này; Đức Ông James nhà thờ chính
tòa;  và cả một LM Việt Nam đang
giúp các lao động Việt tại Malaysia!
OBV sẽ làm gì tại Malaysia: Gia
đình OBV sẽ chính thức có mặt và
làm việc tại Malaysia ngày 1 tháng
1 năm 2015!!!!  Cũng sẽ giống như
Singapore! 
a. Chúng tôi sẽ đồng hành với 1 tổ
chức phi lợi nhuận (xin giấu tên) với
sứ mệnh như gia đình OBV!
b. Chúng tôi sẽ chia sẻ một phần
gánh nặng về “kinh tế với họ” –
khoảng 10 ngàn  Mỹ Kim một năm
c. Chúng tôi sẽ có nhân viên tại Ma-
laysia để giúp profile (thông dịch,
giúp đỡ, phỏng vấn và lập hồ sơ)
các đối tượng người Việt, Lào hay
Campuchia (vì nhân viên của OBV
nói được 3 ngôn ngữ đó cộng tiếng
Anh) và thông dịch cho chính phủ!
d. Sau khi ra tòa – và khi chính phủ
Malaysia “trục xuất” các em -  là lúc
công việc chúng tôi bắt đầu.  Chúng
tôi sẽ đưa các em về một trong ba
nước Việt Nam, Campuchia hay Lào
để bắt đầu công việc NUÔI DẠY và
PHỤC HỒI cũng như giúp các em
HÒA NHẬP lại vào cuộc sống!  
Khó khăn rất… con người: Hiện nay
có 4 nhà được chính quyền Malay-
sia mở tại/quanh thủ đô Kuala Lum-
pur để nuôi các “phạm nhân” bị
bắt trong các cuộc bố ráp của cảnh
sát về Mại Dâm (luôn luôn) và Lao
Động trái phép - với hơn 200 trong
04
www.onebodyvillage.org
Newsletter Volume 09
số “phạm nhân” là người Việt.  Có
một nhà riêng dành cho các trẻ em
dưới tuổi vị thành niên.  Cái khó
khăn của chúng tôi là phân biệt
được giữa sex workers (Gái điếm)
và Sex Trafficked (bị buôn bán/khai
thác) – yếu tố rất “con người” phải
không quý vị?  Vì gia đình OBV chỉ
giúp các trẻ em (và đôi khi với các
người trên 18 tuổi) bị KHAI THÁC,
BẮT ÉP làm NÔ LỆ tình dục – chứ
không giúp những người … tự chọn
nghề này! Kinh nghiệm làm thông
dịch cho chúng tôi biết là khoảng
90 đến 95% các chị trên 18 thuộc
thành phần tự nguyện. Cái khó là
tìm được 5-10% bị bắt ép!  Với các
trẻ em thì tỉ số đó đi ngược lại nên
dễ hơn!  “Người” mà tôi nói ở trên
kể lại một câu chuyện “đang thông
dịch thì các cô nhao nhao nhờ ‘hỏi
dùm em coi là sau khi bị trục xuất
thì bao lâu em được QUAY LẠI Ma-
laysia vậy?’” (Bó tay!!!!)
Khó khăn rất… TIỀN: Vâng có nghĩa
là mỗi năm gia đình OBV lại phải
“chi” tổng cộng thêm khoảng 50
ngàn Mỹ Kim nữa.  (Bao gồm 10
ngàn Mỹ Kim đã đề cập ở trên, và
40 ngàn Mỹ Kim khác sẽ được dùng
cho mọi chi phí như: trả lương nhân
viên, đưa các trẻ em được cứu khỏi
Malaysia để về Việt Nam, Lào hoặc
Cambuchia, tiền nuôi dưỡng và
phục hồi cho các em…). Đó là chưa
nói đến các gia đình tại Campuchia,
Việt Nam, Singapore và Lào cũng
ngày càng lớn lên!  Thôi thì chúng
tôi đặt niềm tin vào Thượng Đế,
tin rằng Ngài sẽ gởi quý vị đến với
chúng tôi!!! 
Ân Sủng và Bình An
Lm Martino Nguyễn Bá Thông và
đại gia đình OBV!
Khi chuẩn bị phát hành tờ báo này,
thì chúng tôi nhận được thông
tin: cảnh sát Malaysia đã cứu 136
phụ nữ VN thoát khỏi đường dây
buôn người ở Kuala Lumpur. Xin
quý vị vào link này để đọc thêm
chi tiết: http://www.vietnamplus.
vn/canh-sat-malaysia-giai-cuu-
136-phu-nu-viet-khoi-tu-diem-mai-
dam/300168.vnp
By the time you hold this newsletter
in your hands, our OBV family will
be operational in Malaysia. I would
like to share a little background
behind the work that led to our
presence in Malaysia.
From Singapore… Almost every
time the “undercover team” went
“to work” in Singapore, we would
stop over in Malaysia. It’s like “a
rest stop” or “a waiting post” to
avoid being monitored by the op-
position group. Fearing the team
members would feel inconvenient-
ly idle, I always supported and en-
couraged their “tourist outing” trips
there. Consequently, OBV became
very familiar with the sex traffick-
ing situation in Malaysia. However,
we didn’t have any plans to operate
there due to insufficient resources
and money!
A phone call that changed every-
thing… Around October, 2014, Fr.
HC Nguyen called me: “Bá Thông – I
need your help rescuing the chil-
dren sold as sex slaves in Malaysia.”
He introduced me to a Vietnamese
person living in Malaysia, who was
visiting family in Orange County,
California.
From the never-ending stories…
Thus began the beginning of my
conversations with “the person.”
The trouble was every time I called
“the person,” they were busy with
family or friends. Each time “the
person” called me, I was busy with
my ministry. After multiple calls,
each lasting only a few minutes,
like a never-ending story. I finally
decided to visit “the person” in Ma-
laysia on my way back to the U.S.
from the Awareness and Fundrais-
ing Events in Australia. That was
November 17, 2014.
Who’s“theperson”?Who?Who…?
I would like to keep the identity of
“the person” secret to protect the
family of “the person.” The “per-
son” has a “crazy” personality like
me, with a big and compassionate
heart, and the willingness to act.
OBV Family Officially Operational in Malaysia
05
Tháng 1, 2015 OBV làm việc với Anderson, đại diện của SUKA, một tổ chức
phi lợi nhuận tại Malaysia.
Meeting Anderson, from SUKA, a non-profit organization, in Malaysia in
Jan, 2015
www.onebodyvillage.org
The challenge is, as I told “the per-
son”: “You need to have the heart
to do this kind of work; however,
when you decide to act, you’ve got
to use your head. Otherwise, peo-
ple will trick you and you’ll end up
hurting yourself and involving your
family.” “The person” had volun-
teered for non-profit organizations
in the past, including those orga-
nized by Vietnamese, in Malaysia
to rescue victims of sex trafficking
or labor exploitation. Like “the per-
son” said: “I never took any money
from anyone – in fact, I had to use
my own money – and still… people
tried to fool me!” “The person”
went on to share one story after
another. I listened, not to judge or
to pry, but to determine the experi-
ence of “the person” in this danger-
ous job!
And many more people… From
10:00 AM to 7:00 PM (the time I
was in Malaysia), we drove to meet
many people and exchanged stories
in the car. “The person” is not the
greatest driver, so I offered to drive.
At first, “the person” hesitated, but
in a minute turned around to tell
me it was an “admirable” sugges-
tion! We met many government
employees; including a lawyer who
speaks Vietnamese (self taught),
and is working with Vietnamese
women who are victims of sex traf-
ficking. Knowing the Vietnamese
language helps him gain the trust
of these women. We also met with
non-profit organizations in this line
of work; Monsignor James from the
cathedral; and a Vietnamese priest
who is helping the Vietnamese
workers in Malaysia.
What will OBV do in Malaysia: The
OBV Family is officially in operation
in Malaysia as of January 1, 2015!!!
Just like Singapore!
a. We will partner with another
non-profit organization (that would
like to remain anonymous), which
shares the same mission as our
OBV Family.
b. We will share the economic bur-
den with them – approximately
$10,000 USD/year
c. We will have staff in Malaysia to
assist with profiling (translating, as-
sisting, interviewing and document-
ing) in Vietnamese, Laotian and
Cambodian (OBV staff speak these
three languages in addition to Eng-
lish) and translating for the govern-
ment.
d. After a court ruling and depor-
tation of the sexually exploited
victims by the Malaysian govern-
ment, the real work begins. We
will return the children to one of
three countries (Vietnam, Laos, or
Cambodia) and start the PARENT-
ING and RECOVERY process, to help
them INTEGRATE back into society!
The Difficulty is … People:  Current-
ly in the city of Kuala Lumpur, the
Malaysian Government has 4 hous-
es where they keep the “offenders.”
These undocumented workers and
prostitutes are almost always ar-
rested during police raids on pros-
titution, and more than 200 of the
“offenders” are Vietnamese. There
is also a home for minors. The diffi-
culty is distinguishing the sex work-
ers (prostitutes) from the sexually
trafficked/exploited. Because our
OBV Family only assists children
(sometimes with people over the
age of 18) who were forced to work
as sex slaves, we do not assist peo-
ple who choose prostitution. Our
investigations reveal that approxi-
mately 90 to 95% of people over
the age of 18 actually choose this
profession. The difficulty is finding
the 5% that is forced into it. With
minors, the statistic is reversed, so
it is easier to distinguish them. The
“person” I mentioned above told
a story of how “in the middle of
translating, the ladies at the house
interrupted her: ‘please inquire for
me, after deportation how soon
can I return to Malaysia?’” These
are the women who have chosen
prostitution as a profession.
The Difficulty is … Money: Yes. This
means each year our OBV Fam-
ily has to “spend” an additional
$50,000 USD. This includes the
$10,000 USD mentioned above and
$40,000 USD in expenses such as
staff salary, transportation for the
rescued children from Malaysia to
Vietnam, Laos or Cambodia, plus
food and recovery care (medical,
psychological, educational, etc.) for
the children. Our OBV families in
Vietnam, Cambodia, Laos, and now
Malaysia are expanding each day!
Prayerfully, we have faith in God
and trust that He will send you our
way!
Blessings and Peace,
Fr. Martino Nguyen & entire OBV
Family!
(Translated by Theresa Mai)
06
SAVE A LIFE - $2,000 a year
Save a child’s life with this complete package. For $2000
a year, your sponsored child will be provided with medi-
cal care, clothing, education, and behavioral rehabilita-
tion. You will be given the opportunity to establish a
long-term relationship with your sponsored child, start-
ing with a welcome packet that contains a photograph,
biographical information, and a detailed description of
your sponsored child. You can correspond with your
sponsored child. At the end of the year, you will have
the option of sponsoring the same child again.
MAKE A DIFFERENCE - $900 a child a life time!
Give a child the necessary tools to make a difference in
his or her own life. For the child going through a transi-
tion stage, such as attending college or starting a job,
$900 a year covers tuition fees, uniforms, transporta-
tion assistance (such as the purchase of a scooter), and/
or vocation-al training.
LEND A HAND - $1 a day, $365 annually
Education is an integral solution for every child’s future.
This package provides educational assistance for the
child. $365 covers tuition fees, school supplies, and uni-
forms for a year.
BE A VOICE - $150
This donation will help One Body Village raise aware-
ness of child sex exploitation / trafficking and imple-
ment prevention programs throughout Southeast Asian
countries.
CỨU MỘT CUỘC ĐỜI: $2,000 Mỹ/năm
Chương trình trọn gói - Cứu cuộc đời của một trẻ nhà
OBV. Là người tài trợ hoàn toàn cho một trẻ nhà OBV
với số tiền tài trợ 2000 đô la Mỹ một năm, bạn sẽ là
người đỡ đầu của trẻ. Số tiền bạn tài trợ đảm bảo cho
trẻ được chăm sóc từ quần áo, học tập, y tế đến việc
phục hồi chấn thương tâm lý. Bạn sẽ có cơ hội thiết lập
mối quan hệ bền vững với trẻ bao gồm: cung cấp hình
ảnh, thông tin về trẻ trong suốt quá trình là người bảo
trợ cho trẻ. Và bạn có thể trao đổi thư từ, nói chuyện
trực tiếp với trẻ. Vào cuối mỗi năm, bạn có quyền lựa
chọn tiếp tục hỗ trợ cho trẻ hay không.
TẠO NÊN SỰ KHÁC BIỆT – $900 Mỹ cho một hành
trang tái hòa nhập cuộc sống của một trẻ nhà OBV!
Với gói hỗ trợ này, bạn cung cấp cho trẻ công cụ cần
thiết để làm hành trang tái hòa nhập cuộc sống. Đối với
trẻ đang trong giai đoạn chuyển tiếp; ví dụ, thi đại học/
cao đẳng hoặc kiếm việc làm, với 900 đô la Mỹ là bạn đã
cung cấp một lần cho trẻ học phí một năm hoặc đồng
phục một năm, hoặc phương tiện di chuyển (như hỗ trợ
mua xe máy), hoặc chi phí học nghề một năm.
CHUNG MỘT BÀN TAY - $1 một ngày, $365 mỗi năm
Học tập là một giải pháp không thể thiếu cho tương lai
của mỗi trẻ nhà OBV. Tham gia vào gói hỗ trợ này, bạn
sẽ là người bảo trợ cho việc học của một trẻ trong một
năm. Với 365 đô la Mỹ từ bạn, sẽ đảm bảo trẻ được đến
trường, được cung cấp đầy đủ dụng cụ học tập và đồng
phục trong một năm.
GÓP MỘT TIẾNG NÓI - $150
Khoản đóng góp này sẽ giúp Tổ chức Một Thân Hình
thực hiện các chương trình nâng cao nhận thức và ngăn
chăn tệ nạn buôn bán / khai thác tình dục trẻ em khắp
các nước Đông Nam Á.
Please make checks payable to One Body Village
mail to: 445 Sugar Gate Court, Lawrenceville, GA 30044
All donations are tax deductible
Thanks for your generosity
Phone: 706 825 3032 (Vietnamese) - 770 845 6261 (English)
Email: info@onebodyvillage.org
www.onebodyvillage.org08
Mặc dù rất bận rộn với những
chương trình hoạt động đã được
sắp xếp trước, nhưng khi nhận
được lời mời đột xuất của Đức Cha
Giuse Đinh Đức Đạo, Giám mục phụ
tá của giáo phận Xuân Lộc, Linh mục
Martino Nguyễn Bá Thông - người
sáng lập gia đình Một Thân Hình
(One Body Village) đã linh hoạt điều
chỉnh chương trình và thời gian để
đến ngay cùng các chủng sinh của
mười giáo phận đang tu học tại đại
chủng viện Thánh Giuse Xuân Lộc.
Đi cùng với cha Thông còn có Sơ
Maria Giuse Hồ Ngọc - mẹ các con
nhà OBV - người chăm sóc và nuôi
dưỡng các con ở 1 trong những
ngôi nhà lớn của OBV tại Việt Nam,
Tiến sĩ Nguyễn Duy An
- Tổng giám đốc điều
hành OBV toàn cầu, Đại
diện của OBV VIỆT NAM
(Nhịp Cầu Hạnh Phúc)
Nguyễn Yên Thảo.
Buổi chia sẻ về sứ
mạng phục vụ, lịch sử
hình thành, cơ cấu tổ
chức và những hoạt
động của gia đình Một
Thân Hình trong 4 quốc gia: Việt
Nam, Lào, Campuchia, Singapore và
những hoạt động sắp tới tại Malay-
sia đã diễn ra trong tình thân của
một gia đình.
Tuy chỉ có gần 2 giờ đồng hồ cho
buổi sinh hoạt cùng với các chủng
sinh, nhưng với tài hoạt ngôn của
Cha Thông rất nhiều thông tin về
gia đình Một Thân Hình đã được
truyền tải một cách rất gần gũi dễ
hiểu và vui nhộn.
Buổi nói chuyện không những chỉ
thu hút sự quan tâm của các chủng
sinh mà Đức Cha và quý Cha Giáo
cũng rất ngạc nhiên và bất ngờ với
sự xông pha của một vị linh mục
trẻ đã từng là 1 con chiên của Giáo
phận Xuân Lộc trong hành trình tìm
kiếm và giải cứu các trẻ em bị khai
thác tình dục ở vùng Đông Nam
Á cùng với các hoạt động tuyên
truyền phòng chống ngăn chặn tại
Việt Nam.
Trước khi chia tay, chúng tôi cũng
không quên gởi tặng Đức Cha, Quý
Cha Giáo và các chủng sinh những
bản tin định kỳ, tờ rơi và DVD “Cũng
Một Kiếp Người”- vở nhạc kịch đầu
tiên của OBV, tái hiện sứ mạng và
những câu chuyện có thật cũng như
những hoạt động của OBV trong
suốt thời gian qua.
Chúng tôi được biết giờ cơm tối
ngày hôm đó các chủng sinh đã nói
chuyện về Gia đình Một Thân Hình,
đó là 1 tín hiệu vui thể hiện sự quan
tâm đến những công việc mà chúng
tôi đang thực hiện. Trong số gần
400 chủng sinh ấy sau này ắt hẳn
sẽ có nhiều vị chung tay cùng chúng
tôi làm công việc giúp đỡ các trẻ em
đáng thương này.
Chúng tôi có quyền hy vọng!
OBV Việt Nam
1/2015
Chia Ngọn Lửa - Thắp Sáng Niềm Tin
Tiến sĩ Duy-An, Sơ Ngọc
www.onebodyvillage.org
Newsletter Volume 09
09
Giới thiệu: Người viết bài này
là một bé gái 15 tuổi – “con cha
Thông” – và đây là nguyên văn bài
viết và cảm nhận của em. Vì tính
“thực” của nó – OBV giữ nguyên
câu văn, những tư tưởng và suy tư
của con trẻ.
Dáng người gầy, thấp bé, làn da
rám nắng vì trải sự đời quá sớm đó
là những từ mà tôi có thể diễn tả
đôi chút về em.
Em là ai à? Em là N.N. 13 tuổi hiện
đang sống ở một thành phố lớn ở
VN. Tôi (một đứa con gái 15 tuổi)
và bố Thông gặp em trong một dịp
tình cờ tại một quán cafe và tại đó
câu chuyện đau khổ về cuộc đời em
một lần nữa được tường thuật lại.
13 tuổi - cái tuổi mà có lẽ với những
bạn bè cùng lứa với em thì chắc hẳn
có một cuộc sống ấm no và hạnh
phúc bên gia đình người thân. Em
mong được như thế nhiều lắm vì
chắc đã từ lâu gia đình em chưa có
được một hạnh phúc nào trọn vẹn.
Ba mẹ em đã bỏ em ra đi chạy theo
cuộc tình mới và vì nhiều lý do khác
để để lại đứa con gái nhỏ bé của
mình mặc cho nó lớn lên thiếu thốn
thế nào tình yêu thương của gia
đình. Tuy vậy em không mặc cảm
về bản thân mình, và tôi nghĩ em
lấy nó làm quyết tâm đi lên về phía
trước. Ba mẹ em đi rồi điểm dựa
duy nhất còn lại đối với em là ông
bà, nhưng bà của em cũng đã nhiều
lần ngã bệnh vì tuổi già sức yếu và
em trở thành người trụ cột bất đắc
dĩ của gia đình .
Vào mỗi buổi sáng em lang thang
khắp nẻo đường Cần Thơ tìm một
việc gì đó để làm và xin bất kỳ ai
đó có thể cho em sự giúp đỡ, vào
buổi trưa em quay trở về nhà làm
tròn bổn phận của một người cháu
đối với bà của mình, chăm sóc lo
thuốc thang cho bà và sau đó đến
trường đi học. Điều mà em khiến
tôi nể phục là em không vì hoàn
cảnh khó khăn như vậy mà nghỉ học
em vẫn cố gắng đến trường, không
bỏ một buổi học nào, dù cho có bận
bịu thời gian đến đâu em cũng luôn
dành thời gian cho việc học dù đó
có là 12h đêm chăng nữa.........
Lắng nghe từng lời nói, câu chuyện
về cuộc đời em tôi lặng người lại
và suy nghĩ tôi không nghĩ được
một cô bé 13t có thể trải qua nhiều
điều như thế, có thể vì tôi may mắn
hơn em rất nhiều, may mắn vì tôi
vẫn còn có ba mẹ quan tâm tôi và
tôi cũng đã hiểu được những lời la
mắng của ba mẹ có ý nghĩa như thế
nào. Với góc nhìn của một đứa bé
15t chưa hiểu sự đời nhiều như tôi
thì em là một hình ảnh đẹp mà ít
ai có được, em cho tôi một bài học
quý giá “dù thế nào cũng phải coi
trọng việc học” cũng như bố Thông
từng nói và khuyên tôi “có học thì
mới có tương lai” thế mà có đôi
lúc tôi lại xem thường việc học của
mình, thật tiếc cho điều đó .
Cuộc trò chuyện giữa 3 người chúng
tôi tuy chỉ kéo dài chừng 30’ nhưng
chắc cũng đọng lại trong mỗi người
những điều khó quên. Có những lúc
vui, có những lúc buồn. Vui là vì tôi
và bố Thông đã mang đến niềm vui
cho em dù đó chỉ là 1 lần đầu tiên
hay là cuối cùng trong cuộc đời, vui
là vì em đã đã kể về cuộc đời em
cho chúng tôi nghe một cách chân
thực và đầy cảm xúc . Còn buồn là vì
tôi chẳng biết trân trọng cái thứ tình
cảm gia đình trước mắt của mình,
còn em em mãi kiếm tìm nhưng
chưa có được giây phút trọn vẹn .
Cầu nguyện :
Lạy chúa Giêsu, con cám ơn Chúa
vì đã sắp xếp một cuộc gặp gỡ tình
cờ, ý nghĩa và đầy thú vị. Nhờ đó
con học được nhiều điều hơn, biết
được xung quanh mình luôn cần
một sự giúp đỡ dù là lớn hay nhỏ.
Con cùng nguyện xin Chúa cho N.
như một cô bé hồn nhiên, ngây thơ,
lạc quan, yêu đời đó sẽ tiến đến gần
với hạnh phúc và mong sao cho one
body village sẽ cho em một tương
lai tươi sáng hơn, cho em có một
cuộc sống tốt hơn. Amen.
Mong một cuộc sống tốt hơn
www.onebodyvillage.org10
Cácbạnlànhữngsinh viên,bạntrẻ
trong vùng, bạn trẻ trong xứ... gặp
nhau từ bốn phương trời nhưng
đã nhanh chóng nhập cuộc nhờ có
chung tấm lòng, chung nhiệt huyết
và sức sống trẻ qua những trò chơi
vận động sôi nổi cũng như các đề
tài.
Đề tài “Liều” được Sr Ngọc diễn giải
mở ra cho các bạn mong ước có
những cái liều của Đức Giêsu, Mẹ
Maria, thánh Cả Giuse. Và những
liều mình ấy được thể hiện qua cuộc
dấn thân cụ thể của Sơ, cha Thông
và những người cùng làm việc. Hy
vọng các bạn trẻ cũng có thể nghe
được tiếng gọi liều lĩnh của Chúa
trong cuộc sống của mình cho Chúa
và tha nhân.
Chia sẻ huynh đệ trong bữa buf-
fet ẩm thực đơn giản nhưng xuất
phát từ tấm lòng của những người
con giáo xứ Tây Hải, của bạn Quyên
giáo xứ Kẻ Sặt, của bà thiếu tá, của
shop Lan và hương càphê Phong
Lan làm cho mọi người thấy ấm áp,
thân thiện và rất gần gũi trong tình
người.
Chuyên đề “Ước mơ và sự nghiệp”
của tiến sĩ Nguyễn Duy An làm cho
mọi người bừng tỉnh sau những cơn
mê và những ước mơ hão huyền.
Làm sao đặt lại nền tảng và hiện
trạng của mỗi người mà trên đó
bạn luôn xây dựng những ước mơ
cháy bỏng và làm cho những ước
mơ ấy thành hiện thực.
Góp phần sinh động qua nét trẻ
trung, đầy cảm xúc và đức tin Công
Giáo sống động của hai ca sĩ Diệu
Hiền và Hiền Thục làm cho bầu khí
như vừa dừng lại vì ca từ và cảm
xúc, vừa nóng lên bởi lửa nhiệt
huyết của họ. Họ hát thực sự bằng
chính cảm xúc, cuộc sống và nước
mắt của mình cho Chúa và các bạn
trẻ.
“Trần truồng mà không xấu hổ” là
đề tài được chú ý nhiều nhất. Pha
trộn chất hài và nội dung hấp dẫn
truyền đạt của cha Martin Nguyễn
Bá Thông làm vang lên tiếng cười,
vỗ tay và khoảnh khắc nhìn lại tình
yêu của mỗi người. Cha đã đặt lại
nền tảng tình yêu và tìm thánh ý
Chúa qua giáo huấn của Giáo hội và
Lời Chúa làm tiêu chuẩn cho cuộc
sống chất lượng và tình yêu trong
sáng. Thật “SƯỚNG” khi tham dự
đề tài này.
Ý NGHĨA, CẦN THIẾT VÀ SƯỚNG CHO MỘT
SÂN CHƠI CÁC BẠN TRẺ
www.onebodyvillage.org
Newsletter Volume 09
11
Xin cám ơn ánh sáng đức tin luôn
cháy sáng và lung linh của các diễn
giả đã truyền lửa xuống chúng con.
Xin cám ơn nhiệt huyết bừng bừng
của các ngài đã thêm nhiệt huyết
tông đồ giáo dân của các bạn trẻ.
Xin cám ơn những bài hát ý nghĩa
mà các ca sĩ đã thể hiện như thay
lời muốn nói đến các bạn trẻ và 31
cô cơ nhỡ trong mái ấm chúng con.
Xin cám ơn sự cộng tác và hy sinh cả
vật chất lẫn tinh thần của ban nhạc
Hy Vọng, của các mạnh thường
quân cho việc giữ xe, kỹ thuật, bữa
ăn... thật chu đáo của mọi người
trong và ngoài cộng đoàn.
Và cha, cha muốn cám ơn Diệu Hiền
và Hiền Thục, chúng con đã hát
bằng chính cuộc sống của chúng
con, những gì chúng con hát cũng
là những gì cha muốn nói, những gì
chúng con thể hiện cũng là những
gì cha đang thể hiện trong những
công việc bác ái truyền giáo của cha,
mong gặp chúng con trên những
sân chơi cho các bạn tr về chuyên
đề thai nhi, sự sống, tình mẹ cha.
Muốn cám ơn cha bạn Martin rất
nhiều, một người đầy nhiệt huyết
và sáng tạo. Luôn thể hiện được
Lời Chúa trong cuộc sống cho
những hoàn cảnh đau thương và
muốn kêu gọi cùng bạn sống cho đi.
Những chia sẻ của bạn và nhóm cho
con, con có thể nuôi các cô cơ nhỡ
được vài tháng. Nhưng đặc biệt
lòng nhiệt huyết và những liên kết
của bạn là điều quý giá nhất mà con
cảm nhận lãnh hội.
Kết quả ai cũng thấy các bạn trẻ vẫn
luôn nhiệt huyết, vẫn luôn mơ ước
và kiếm tìm điều gì là tốt, điều gì
hoàn hảo và điều gì đẹp ý Chúa cho
mình. Con không ngờ các bạn lại có
những câu hỏi ấy, chứng tỏ các bạn
vẫn luôn cần một sân chơi như thế
để các bạn định hướng cuộc sống
và sống chất lượng.
Hôm qua chúng con có 2 bạn cơ nhỡ
đi sanh, một bạn phải sanh mổ, còn
bạn nữa đang chờ. Và kết quả lớn
hơn khi chúng con tiếp nhận một
bạn trẻ thay vì đi phá thai, nhưng
bác sĩ siêu âm lại bảo đến “giáo xứ
Tây Hải tìm cha Tịch” và bạn ấy đã
quyết định để lại bào thai 6 tháng
của mình. Thật đẹp phải không cha
và các bạn. Lời cha nhắn nhủ của
cha xin thay cho lời kết cũng là lời
nguyện cầu và đợi chờ trong cuộc
sống này “Các bạn cũng phải làm,
làm một cái gì đó tốt cho Chúa và
tha nhân qua cuộc gặp gỡ này”.
That is right!
Lm Giuse Nguyễn Văn Tịch
Một trong những địa điểm cha
Thông hay dẫn đoàn mission trip
đi thăm là giáo xứ Tây Hải, nơi Cha
Tịch chôn cất các bào thai đã bị bỏ
đi; nuôi dưỡng và giúp đỡ các bà
mẹ trẻ
Các thai nhi chưa kịp chào đời
Các bé may mắn hơn -
được sanh ra đời
www.onebodyvillage.org
…Đã dặn lòng sau nhóm thuyền
nhân cuối cùng đó đủ rồi, người ta
dèm pha xuyên tạc bao nhiêu đó
đủ rồi... Đã dặn lòng lo làm busi-
ness của mình thôi, không kêu gọi
mọi nguời nữa... Vậy mà những lúc
đêm về, ôm con trong tay, chợt vẫn
trào lên bao nhiêu uất nghẹn... Ôm
con trong tay mình, nghe con nói
cười hồn nhiên ngây thơ để thấy
mình vô cùng ích kỷ.. Ôi những đôi
mắt đầy hoảng loạn, những tiếng
kêu gào đau đớn đó, sao chị nhẫn
tâm làm ngơ cho đành? .... Em tôi
ơi, tuổi thơ em sao nhiều nước mắt
đến thế? Chị và mọi người khóc bao
nhiêu cho vừa những đau đớn và
tủi nhục em đang mang?...
....Biết chắc chiến dịch này không
phải 1 ngày 1 bữa. Biết chắc nỗi đau
này không phải khóc một lần là hết.
Nhưng vẫn muốn cách này hay cách
khác, làm một điều gì đó, cho em...
Em ơi em, đứa con gái nhỏ nhoi yếu
đuối, có em còn nhỏ hơn con chị.
Là em đó! Đứa bé chị chưa bao giờ
được gặp, mà nước mắt cứ chực
trào ra những lúc nghĩ về...
Em ơi, em có tuổi thơ không? Em
có nụ cười không? Em có bao giờ
được mẹ hay ai đó dẫn đi mua đồ
chơi hay được ăn kẹo không? Em
có được yêu thương và có còn chút
hồn nhiên nào không? Mỗi ngày em
có được thấy ánh mặt trời không?
Em có được mẹ em hay chị em ôm
mỗi lần em đau ốm, hay em giật
mình hoảng sợ không? Em ơi, em
có được cô em dì em bênh vực mỗi
lần em oằn mình đau đớn không?
Em có được nương tay trong cơn
dục vọng điên cuồng của lũ thú vật
đội lốt người không còn nhân tính
này không? Mỗi ngày mở mắt ra,
em có cười có mong ngày mới như
con chị không? Khi đêm về em có
được mẹ ôm và vỗ về trong giấc
mơ mà chị tin là đầy kinh hoàng
và hoảng loạn không? Có ai không,
có ai bên cạnh em không? Những
lúc em đau đớn có ai chữa trị cho
em không? Những lúc em khóc lóc
van xin người ta có chùng tay tha
cho em không, dù chỉ một lần? Mỗi
ngày của em ra sao? Em ăn cơm lúc
nào, uống sữa lúc nào trong cái ổ
người chứa toàn súc vật đó? Ôi ở
giữa những ngày dài không có tình
người, chỉ toàn roi vọt, nhục hình
và hành hạ đó, em làm cách nào để
có thể hồn nhiên ở tuổi 4, tuổi 5,
tuổi 6, tuổi 7, tuổi 8, tuổi 9, tuổi 10?
... Từ khi nào em phải hoảng loạn
chống trả và biết tự một mình tồn
tại? ... Ôi những vết roi này bao giờ
lành trên da thịt mỏng manh bé
bỏng của em? Những vết khắc tật
nguyền này bao giờ thôi mưng mủ
trong lòng em, em hỡi?...
Toàn cảnh nhà hàng tại Sydney
Cha Thông và chị Thảo Lê tại Sydney
Trả Em Tuổi Thơ
Là chương trình gây quỹ tại 4 thành phố ở Úc Châu: Adelaide, Melbourne, Sydney and Brisbane vào tháng 11 -2014.
12
www.onebodyvillage.org
Newsletter Volume 09
Chị biết em khóc. Chắc chắn em
phải khóc, phải kêu la, phải thét
gào... Mà có thể em cũng không đủ
lớn để biết đó là đau đớn? ... Ước gì
chị có thể ôm em, ôm em thật lâu
thật chặt... ôm em thật chặt.. Dù chỉ
một lần, ừ - dù chỉ một lần để em
biết rằng, trên đời này ngoài sự tàn
ác và man rợ, ngoài cái lũ bệnh hoạn
đội lốt người mà em phải đương
đầu mỗi ngày ở cái tuổi lên 5, lên
6, còn có chị, có bao nhiêu người..
Phải, rất rất nhiều người nữa, yêu
thương và muốn giải cứu em...
... Bạn ơi, bạn có nghe không tiếng
thét của em, tiếng thét gào vô cùng
thảm thiết đó? Bạn có thấy không,
những giọt nước mắt của em,
những đôi mắt trong veo, chưa đủ
lớn kịp để đón nhận yêu thuơng,
nuớc mắt đã phải hoảng loạn rơi
trong sự vô tình? Mỗi ngày mỗi giờ
trong đớn đau và tuyệt vọng?...
Xin hãy chia xẻ thông tin với những
bạn bè, người thân tại Việt Nam,
nhất là bà con tại những vùng quê
xa, về sự buôn người, buôn trẻ em,
bắt ép các em phục vụ dục tình một
cách vô nhân đạo, và xin nói với tất
cả mọi người cùng nhau ngăn ngừa
chút nào hay chút đó.... Bên cạnh
đó nếu được xin cùng tiếp tay bằng
tài chánh nếu có thể... vẫn biết ai
cũng phải làm cực khổ lắm mới có
tiền, nhưng $10, $20, $100 đâu
hẳn là bao. Xài rồi cũng hết, nhưng
tấm lòng đó góp lại, dù nhiều dù
ít, chúng ta cũng chung tay cứu
giúp một cuộc đời. Những đồng
tiền hôm nay cho ra sẽ ở lại cả một
cuộc đời, các em sẽ cười, những
nụ cười dù không còn 100% vô tư
hồn nhiên và dễ dàng như con mình
cháu mình, nhưng chắc chắn cũng
sẽ không còn mỗi ngày đầy nước
mắt...
Xin hãy cho em cuộc đời, một cuộc
đời không còn tiếng khóc, những
tiếng khóc xé lòng, rạch nát trời
xanh...
Xin đừng làm ngơ...
Thảo Lê
Sydney Melbourne
Bức tranh được bán đấu giá để
quyên tiền cho OBV
Brisbane - Chị Anne Doan in dấu tay vào “OBV Family”
13
www.onebodyvillage.org
This past July, I attended a musical
play “The Life I Left Behind,” pre-
sented by One Body Village. There,
I became informed of the horrific
atrocities affecting innocent chil-
dren in Southeast Asia.  I was ap-
palled and deeply saddened to
hear what these helpless children
have to endure.  One of my lifetime
goals was to somehow help the
needy, especially children. I felt this
may have been my calling. So when
a friend of mine approached and
asked if I would like to be a volun-
teer for One Body Village, I imme-
diately decided to “be a voice, lend
a hand, make a difference and save
a life.”
The next several months, my friend
and I met, planned, sold tables, raf-
fle tickets, got auction items for the
Fundraising Gala in October “Friday
Night Fever”... we became close
friends, working tiredlessly for one
mission: Saving the children.
The end result was a very success-
ful evening on October 24.  Many
supporters attended the gala and
donated to this great cause.  All of
the volunteers were overjoyed, re-
lieved, but most of all, we felt an
enormous sense of accomplish-
ment and reward, knowing we can
make a big difference in the lives of
these children.  Such a warm feel-
ing!
I’d like to take this opportunity to
thank Father Martino for his selfless
crusade, Dr. Thanh Tam Nguyen and
my dear friend who allowed me to
be a part of this great organization.
Last, but not least, thanks to all the
volunteers for your hard work and
your compassion.
Nathalie
Houston - Fundraising and Disco Dancing
To volunteer for the next Gala (2015), please call Mr. Khoa Vinh at 832-654-6243 or go to www.obvhouston.org.
Attendees, dressed in the 70’s fashion with mini-skirts, maxi dresses, tie-dyed shirts, bell-bottoms, Go-go boots,
and Afro hairstyles
Auction items
14
www.onebodyvillage.org
Newsletter Volume 09
Texas – Chương Trình
“Cũng Một Kiếp Người”
Ngày 19 tháng 7, cả một ê-kíp
biểu diễn tại một nhà hàng ở Dallas.
Một trong các anh chị trong Ban Tổ
Chức (BTC) là người quen năm xưa
của Cha Thông hồi còn ở Chicago,
nên chúng tôi có dịp xem họ như
người nhà. Nhờ họ đi đưa rước các
thành viên trong đoàn; nhờ họ lo
thức ăn cho từng bữa; ở nhà họ cả
đêm để cho DVD vô case. Hai ngày
liền, hai anh tên L cứ phải chạy tới
chạy lui như con thoi: từ sân bay,
về khách sạn, đến nhà hàng, đi mua
đồ lặt vặt…
OBVlàmphiềnngườiquen,đìngười
nhà, và mang ơn người lạ cũng
không ít! Nghe đâu là từ lâu rồi,
một nhóm anh chị ở Dallas muốn
làm gì đó để gây quỹ giúp OBV. Kỳ
này có dịp, nên từ mấy tháng trước,
các chị trong BTC đã quyên tiền,
bán áo gây quỹ (*). Đầu ngày của
ngày event, các chị đã chuẩn bị đồ
ăn, trái cây, sắp xếp bàn ghế… Gần
đến giờ chương trình bắt đầu thì
đội ngũ volunteer tham gia usher,
sắp xếp, bán áo, bán CD.
Chị T. cho mượn 2 thùng donation.
Nhưng tới ngày cần thì ai đó đã
mượn trước rồi. Thế là chị lấy thùng
khác cho mượn. Phải cưa, phải đục
cái lỗ, vì thùng này chị dùng để làm
bàn thờ - nên nhìn rất xinh và sang.
Đã vậy, tôi còn phải mượn để dùng
cho event ở Houston nữa, nên rất
cảm ơn tấm chân tình của chị!
Tiếp tục những chặng đường ...
... mỗi chuyến đi, mỗi câu chuyện
Thức khuya để chuẩn bị mấy ngàn
DVDs
Nhà hàng đang chuẩn bị thức ăn:
chiên chả giò, cơm chiên...
Các chị chu đáo lo bình hoa lớn ở bàn chính; từng bình hoa nhỏ trên bàn
VIP – cắm có chủ đề và kèm theo bài thơ giải thích sự khốn khó của các
con nhà OBV: phải tự vươn lên từ vũng bùn tăm tối ..
15
www.onebodyvillage.org
Nhà hàng khá sáng sủa vì có nhiều
cửa sổ. Nhưng vì chương trình cần
chiếu các video, nên đành phải dán
giấy che mấy cửa sổ lại. Sân khấu
chỉ là cái bậc thềm cao hơn mặt
đất chút xíu, nên ca sĩ vừa hát vừa
bước xuống chỗ ngồi của khán giả
- rất gần gũi và ấm cúng. MC là hai
cô rất trẻ - Thanh Thúy và Huyền
Ny, nhưng dẫn chương trình rất tự
nhiên và lưu loát.
Phần diễn kịch kỳ này có luôn tiết
mục “bắt cóc”. “Bắt” con trai của
OBV President đóng vai bồi bàn,
nhờ một volunteer tại Dallas đóng
chụp hình, quay phim. Vậy mà có
một người vẫn ngoan cố cầm cái
phone chụp tùm lum. Một số anh
chị volunteer khiếu nại lên ban tổ
chức, và đã nhận được lời giải thích.
Lòng tôi cảm thấy vui vui vì ý thức,
trách nhiệm vẫn còn hiện hữu! (Dạ,
em có nhiệm vụ post hình lên Face-
book, viết bài cho website, nên cần
phải phá lệ chụp hình á! Mong các
anh chị thông cảm nha.)
Lúc đi washroom, có 1 chị hỏi tôi:
tổ chức OBV ở tiểu bang nào vậy?
Đáp rằng: Dạ, văn phòng chính là ở
Georgia, các nhà nuôi mấy đứa con
thì rải rác ở VN, Cambodia, Lào, Sin-
gapore … Nhân viên thì cũng ở các
nước đó. Còn các thành viên trong
ban Hội Đồng Quản Trị thì ở rải rác
mỗi người một tiểu bang... Lòng tôi
cảm thấy mừng mừng vì mục đích
của mỗi lần đi tuyên truyền cũng
chỉ muốn những người chưa biết về
OBV sẽ tìm hiểu thêm về sứ mạng
và việc làm của tổ chức này.
(*) Tổng cộng số tiền donation thu
được là gần $50,000! Wow!!
Ngày 20 tháng 7, cả nhóm đến
nhà hát Jones Hall to lớn và lộng lẫy
tại Houston để biểu diễn. Và đi đâu
cũng thế, OBV luôn cần những vol-
unteers giúp đưa đón, ăn uống, bán
Anh bồi bàn nghiệp dư
Chỉ 5, 10 phút chuẩn bị, diễn viên nghiệp dư đóng rất đạt. Ông người Mỹ
vào vai dễ ợt, vì ổng người Mỹ thiệt mà! Xong vai diễn, ông xuống sân
khấu làm tiếp vai trò … volunteer bán áo giúp OBV.
Sơ N., Bác sĩ Nga, Bác Sĩ Thanh-
Tâm, Tiến Sĩ Duy-An
Một nhóm thiện nguyện viên tại Dallas
Sân khấu ở Jones Hall rộng thênh
thang
vai ông người Mỹ.
Sơ Ngọc nôn nóng chờ đến phiên
mìnhđượcphỏngvấntrênsânkhấu,
và lần nào cũng như lần nấy: luôn
luôn ứa nước mắt khi kể về các con,
vì đó không chỉ là nỗi đau riêng của
từng đứa con, mà còn là nỗi đau của
người Mẹ! (Lời Sơ tâm sự với tôi)
Ngay từ đầu chương trình, Cha đã
yêu cầu mọi người không được
16
www.onebodyvillage.org
Newsletter Volume 09
áo, đủ thứ… Có nguyên 1 dãy bàn
dài để các loại áo thun, CD và có
bán cả vé số cho buổi tiệc gây quỹ
vào tháng 10 – Friday Night Fever.
(Xin đọc ở trang 14)
Có khá nhiều người dẫn con nhỏ
theo, và Ban Tổ Chức đành chịu
thua! Vì khách được vô cửa tự do,
nên họ không có đọc lời nhắn nhủ
trên thiệp mời hay poster . Khi Cha
Thông quảng cáo chương trình nhạc
kịch trên radio, Cha cũng đã quên
không đề cập đến chuyện này! Một
thiếu sót cần ghi nhớ cho chương
trình!
Tôi khám phá ra em K (người đóng
vai linh mục Bá Thông) có tài làm ảo
thuật. Và không thể tin nổi anh ca
sĩ Đức Đạt dùng iphone bằng tay và
tai (chớ không dùng mắt để nhìn)
Misourri –
Đại Hội Thánh Mẫu
Lần đầu tiên tôi đại diện OBV đi
giúp trông coi gian hàng. Nào là
phải đi lấy hàng rải rác ở vài nơi,
nào là phải chở hơn 2 tiếng mới
tới . (Nói chớ tôi chỉ phụ thôi, vì có
“người” lo chính và lái xe). Đến nơi,
đã có vài volunteer chờ sẵn để phụ
khiêng mấy chục thùng xuống. Thế
rồi bắt tay vào việc: bày hàng, sắp
xếp .. mạnh ai nấy làm. Tôi không
quen biết ai hết, nên không thể nhớ
được từng người vì nhiều volunteer
quá, và họ cứ đến rồi đi. Tới ngày
thứ nhì, họ quay trở lại giúp tiếp, thì
tôi bắt đầu quen mặt vài người và
làm quen trò chuyện . Tôi đã biết
nhóm nào là giúp chính, người nào
giúp … mười (j/k).
Thú vị nhất là mỗi người volunteer
có một sở trường, và OBV đã tận
dụng hết tối đa mọi nguồn năng lực.
Các bác các dì lớn tuổi thì chỉ thích
ngồi một chỗ, nhưng tay làm việc
không ngừng nên nhiệm vụ chính
là giúp cho DVDs vô case giấy. Các
chị, các em, có cả cháu gái nhỏ nữa
- thì vừa giúp bán áo, bán CDs, vừa
lo DVDs. Có anh thích hợp với việc
mời chào, nói chuyện, phân phátDãy bàn bán áo và CDs, DVDs tại Houston.
Cha lúc nào cũng ham ... vui!
Ca Sĩ Đức Đạt đang dùng phone
Chất hàng xuống
Chị này cười toe toét khoe đã bán
được cả 100 vé số cho Gala.
17
www.onebodyvillage.org
DVDs. Tôi giúp được 1 ngày là đã
gần tắt tiếng, nhưng anh thì không -
vì anh là giáo viên, và cũng biết hát
nữa nên giọng rất khỏe! Có anh chỉ
thích đi khuân vác, giao từng thùng
DVDs – mặc cho trời nắng nóng.
Đất rộng mênh mông, lều lều mọc
lên như nấm đủ màu. Tôi chả biết
phương hướng nên chỉ biết ôm cái
thùng DVDs nhỏ, lon ton chạy theo
anh ta. Hỏi sao anh không ngồi nghỉ
mệt? Tôi có thể nhờ người khác
thay phiên đi giao hàng mà. Nhưng
không, ngồi đó nào nhạc, nào đủ
thứ âm thanh phóng ra từ các loa
làm anh ta nhức đầu; nên anh thích
việc này hơn!
Chuyến đi này tôi rất vui. Tuy mệt,
nhưng tình người đẹp quá làm cái
mệt tan biến lúc nào không hay. (Về
nhà mới thấm! hi..hi..) Hơn ba ngày
trời lăn lộn mưa nắng (bị dầm mưa
giải nắng thiệt luôn nha, vì phải đi
giao DVDs đến các lều); nhưng bù
lại, tôi quen được nhiều người mà
ai cũng nhiệt tình tốt bụng. Đến
nỗi đáng lẽ tôi phải chăm lo, sắp
xếp việc cho các volunteers; vậy mà
nhiều lúc các chị đã phải lo lại cho
tôi (vì tôi hơi khờ và chưa có kinh
nghiệm). Ba ngày buôn bán, cũng
có dịp xã giao luôn mấy gian hàng
đối diện. Ngày đầu tiên tôi phải
chạy qua đó charge ké cái phone vì
anh volunteer kia đi mua dây cắm
điện lâu quá chưa về. Sáng sáng
thì bác quét rác luôn cho phía tôi,
vì tụi này không có chổi. Còn tôi thì
phụ bác xếp cái miếng ny-lon lớn
trải phủ lên bàn mỗi đêm. Ngày
cuối bên tôi hết bịch ni-lon nhỏ để
gói hàng, nên tôi chạy qua 2, 3 gian
hàng đối diện xin. Khi ai cũng hết
thì tôi chạy qua các gian hàng bán
đồ ăn mua lại bịch (1 chị volunteer
truyền kinh nghiệm lại cho tôi á!);
và rồi tôi chia lại cho các bác ở đối
diện. Còn chuyện mượn xe đẩy,
mượn cuộn băng keo, mượn dây
cắm điện là chuyện lẻ tẻ, thường
tình luôn.
Mỗi lần gặp ai bị Cha “đì” hơi nhiều,
khi có dịp thân thân là tôi hay hỏi:
“Sao em quen với Cha sao vậy?” thì
câu trả lời là: “Mấy năm trước em
đi mission trip với Cha”, em khác thì
“gặp Cha ở Đại Hội Thánh Mẫu lúc
cách đây mấy năm. Rồi từ đó năm
nào em cũng bị làm tay sai luôn!”
Có anh chàng kia tôi thấy hơi quen
quen. Hỏi ra thì biết em đi mission
trip hồi đầu năm 2014. Thế là tôi
nhận ra ngay: anh ta là bếp trưởng,
đã làm món mì gói xào đãi cả làng
lao động ở Cambodia. Tôi post
bài lên website, nên biết từng tấm
hình, và hèn chi nhớ luôn mặt anh
ta!
Khi đường ai nấy về: người thì lái
xe nhà, người thì xe bus, rồi máy
bay cũng có; đám tôi nhắn tin hỏi
thăm nhau: “chị đã tới chưa?”, “em
còn 8 tiếng nữa mới tới”, “em về tới
rồi! Hơi mệt, nhưng bình an”. Tôi
cười toe khi nhận được lời nhắn
này: “chị ơi, em thấy xe bus kia vừa
qua mặt xe em, họ đang chiếu DVD
‘Cũng Một Kiếp Người’ á!!”
(DVD được Trung Tâm Thúy Nga
thu hình và OBV chỉ KÍNH BIẾU chứ
không BÁN!
Xin GÓP MỘT TIẾNG NÓI cho các
em bằng cách chia sẻ tới những
người chưa biết về những thông tin
này
Quý vị có thể xem trên YouTube
- từ khóa: “OBV - Cũng Một Kiếp
Người”; hay liên lạc thanhnguyen@
onebodyvillage.org 404-772-3256
chúng tôi sẽ gởi DVD đến tận nhà.
Cám ơn)
Bày hàng
Bán hàng
Vừa bán vừa giúp cho DVDs vô
cases
Anh có giọng nói nhỏ nhẹ, khỏe,
luôn nở nụ cười trên môi ... Và còn
có cả “fans” nữa đó!
18
www.onebodyvillage.org
Newsletter Volume 09
Bạn có tin vào phép màu?
Cá nhân tôi thì có tin vào “ở hiền
gặp lành”; nghĩa là mình làm việc
tốt, thì 5, 7 tháng sau, hay một lúc
nào đó sẽ được điều lành.
Ngày đầu đến Đại Hội Thánh Mẫu,
tôi không biết sẽ có bao nhiêu vol-
unteer đến giúp, cũng không biết
họ sẽ giúp mình được bao lâu…
Hai ngày cuối cùng là stress nhiều
nhất. Mệt thì hẳn là mệt rồi, nhưng
cộng thêm stress thì dễ làm mình
kiệt sức! Tôi không có Đạo, nên
không quen biết ai ngoài các volun-
teer - mà lại có nhiệm vụ phải thanh
toán hết các DVDs. Tôi không có xe
– mà lại có nhiệm vụ phải dọn hết
hàng hóa! Nhóm của chị (ở Knox-
ville) đã giúp OBV từ ngày đầu đến
ngày cuối. Ngoài việc đi dự các buổi
lễ ra, các cô, bác và chị đều dành hết
thời gian phụ cho gian hàng OBV.
Thậm chí chị còn giúp tôi sắp xếp
giao hết các thùng DVDs, rồi chở
hàng hóa cho vô kho (public stor-
age) đến 2 lượt vì chị chỉ có 1 chiếc
xe, mà hàng thì nhiều! Nếu không
có chị, thì chắc tôi phải đành bó tay
mà kêu … Cha cứu! (Mà Cha lúc đó
không có ở Đại Hội Thánh Mẫu mới
… là đáng sợ!)
Sáng ngày Chủ Nhật, mọi người lần
lượt ra về. Chị chở tôi đi cất chuyến
hàng cuối cùng vô kho. Hai chị em
tâm sự chuyện gia đình, chuyện cá
nhân! Tôi áy náy than:
- Chị ơi, ba ngày nay đầu óc em
quay cuồng với việc OBV, không
có 1 phút để nhớ hay nghĩ đến con
mình đang ở nhà!
- Ờ, chị cũng vậy! Nhưng không sao
đâu em. Em làm việc này, Chúa sẽ
lo cho em việc đó!
Đang tám tùm lum với chị thì cha
Thông nhắn tin: “gọi cho số này gấp,
mình có trouble với thùng DVD”. Té
ra lều bác kia tự nhiên có 1 thùng
DVD hơn 700 cái mà bác đâu có
hứa nhận! Tôi đành nhờ bác để cái
thùng ở gốc cây trước lều. Không
biết tính sao đây, vì chị em tôi đâu
có tiện quay lại ĐHTM để lấy thùng
đó! Ngoài ra, chị còn phải đi đón
các bác các cô khác để chuẩn bị lái
xe hơn 10 tiếng chuyến về. Chị đã
giúp OBV 3 ngày trời, giờ còn phải
phiền tiếp nữa hay sao? Chị cứ
cười toe trấn an: “không sao đâu
em, rồi Chúa cũng sẽ giúp em thôi!
Em tin chị đi!”
Đang nghĩ thầm: “Chị ơi, không ai
giúp em thì em đành phải năn nỉ
chị chở em đến đó! Khổ nữa là
em không có rành lều nào, ở đâu;
nên có đến rồi sẽ tốn thêm 1 mớ
thời gian tìm kiếm lều. Khi kiếm
được lều, biết đâu mấy nhân viên
dọn dẹp đã vứt cái thùng đó cũng
không chừng! hic…” Liền lúc đó,
tôi nhận được tin nhắn của anh
chàng kia: “Chị ơi, em vừa chất mấy
thùng DVD lên xe bus cho bác kia
rồi.” Tôi như sực tỉnh! Hôm qua tôi
có giao anh ta nhiệm vụ: sáng 6 am
phải đến khiêng 3 thùng DVD cho
bác kia lên xe bus. Bác đi chung với
hội người già, nên không ai giúp kh-
iêng hết. Mừng húm, tôi nhắn tin
lại liền, nhờ anh ta chạy tới lều xxx
kiếm cái thùng DVD ở gốc cây, rồi
đem đến lều yyy để chị kia đem về
giáo xứ ở Atlanta. Năm phút sau,
anh ta nhắn lại: “đã xong!” Tin
nhắn đi: “Cám ơn em đã giúp chị
những lúc thật ngặt nghèo.” Tin
nhắn lại: “Chúa ban phước lành cho
việc làm của chị, nên Chúa biết lúc
nào chị cần giúp đỡ mà gởi người
đến giúp!”
Một lần nữa, chị lại cười giòn tan:
“Em tin chị chưa?” Ha, chị này rất
là ngộ! Mấy ngày vừa qua, chị giúp
tôi việc này việc nọ, và cái phone chị
cứ vứt ở trên bàn. Hết anh chàng
kia rồi đến tôi thấy chị cứ để phone
lăn lóc, nên đã phải cất giùm cho chị
hoài. Chị trấn an: “Em khỏi lo đi, nó
không mất đâu!” rồi còn kể: “Hôm
qua chị để quên cái phone trên xe
cả ngày, xe thì quên quay kiếng lên.
Vậy mà chiều chạy ra xe mà phone
vẫn còn nguyên đó!” Tôi hỏi: “Vậy
chị có bao giờ bị mất phone chưa?”
“Chưa!”
Ôi, không muốn tin thì tôi cũng
đành tin! Hy vọng là phép màu sẽ
xảy ra hoài hoài để tôi thêm tin! Có
bao giờ Đấng Bề Trên cũng sẽ ban
phép màu xám … cho xanh mặt
chơi?!
TN 08/2014
Các chị, em, cô, bác đã giúp đến ...
phút cuối cùng! Bơ phờ!!!
19
www.onebodyvillage.org
Tháng Sáu vừa rồi, lần đầu tiên các
con nhà Cambodia được gặp các chị
em trong gia đình OBV tại VN, cùng
được đi chơi và tham gia buổi liên
hoan văn nghệ kỷ niệm 10 năm Linh
Mục của Cha Thông
Về lại Cambodia, các con bắt đầu
chương trình học tiếng Anh với một
tình nguyện viên (TNV) ở Mỹ về.
Thời gian này chưa là lúc nghỉ hè
của các trường học tại Cambodia,
nên các con chỉ được học tiếng Anh
với TNV mỗi tối một giờ đồng hồ.
Với thời gian ít ỏi này, TNV đã cố
gắng giúp cho các con một số các
bài học như: Phân biệt màu sắc;
cách đọc ngày, tháng, năm; cách nói
về giờ đồng hồ; cách đặt câu (phần
này thày đã đưa ra nhiều ví dụ và
cho các con làm nhiều bài tập); cách
giao tiếp thông thường (phần này
TNV dành nhiều giờ hơn. Thày trò
đã nói chuyện qua lại nhiều để giúp
các con tập nói. Khi thì thầy hỏi
các con, khi thì các con hỏi lại thầy.
Phần này có vẻ thú vị lắm! Thôi thì
khi đúng khi sai, mà đúng thì ít sai
thì nhiều. Lúc thì cười rồ lên, khi thì
khúc khích cười hoài không tắt, khi
lại im phăng phắc nghe thầy phân
tích chỗ đúng chỗ sai. Thày nói
“không sao cả, sai mới phải học” và
đương nhiên nói đúng, làm đúng sẽ
có thưởng - đó là được một hai cục
kẹo.)
Thày đặc biệt chú ý đến những từ
khó và luyện kỹ cho các con.Thày
còn dạy những bài hát tiếng Anh
cho các con hát. Bây giờ thầy trò
xa nhau nhưng các con vẫn nghêu
ngao những bài hát của thày.
Giữa tháng 7, các con được lãnh
nhận Bí Tích Rửa Tội (BTRT). Cha
xứ nơi đây là một Linh Mục người
Pháp. Ngài rất kỹ lưỡng mọi việc.
Sau khi các con hoàn thành xong
chương trình Giáo Lý Rửa Tội, Ngài
nói các con nhà mình là các trường
hợp đặc biệt, nên Ngài cần phải suy
nghĩ kỹ - vì gia đình, hoàn cảnh các
con đủ mọi thành phần. Nào là gia
đình không cùng tôn giáo; nào là
ba mẹ lấy nhau rồi sinh con không
có phép đạo; nào là ba mẹ có đạo,
nhưng lại không tin đạo; nào là cha
mẹ đã bỏ nhau … Do đó, để tiến
hành BTRT cho các con, Ngài đã gặp
tôi trao đổi và giao trách nhiệm tiếp
tục giáo dục đức tin cho các con,
đồng thời ngài gặp riêng từng con
để phỏng vấn. Cuối cùng thì ngài đã
chấp thuận. Được tin này các con
hết sức vui mừng.
Ngày được làm con Chúa, con Hội
Thánh các con vui mừng khôn xiết
và niềm vui càng được tăng thêm
khi có mẹ Ngọc, sơ Thơm là người
Các Con Tại Cambodia (Nhà Mở) - Sáu Tháng Cuối Năm
Lần đầu các con nhà Cambodia và Vietnam được gặp mặt nhau
Các con Cambodia nhiệt tình góp
phần trong sự kiện đặc biệt này Thày luôn nở nụ cười trên môi
và luôn tận tình
20
www.onebodyvillage.org
Newsletter Volume 09
đỡ đầu cho các con cùng với sự có
mặt của cô Thảo, cô Linh đã từ Việt
Nam qua để tham dự buổi Lễ này.
Chỉ vài ngày sau đó, các con lại được
đi Việt Nam để tham gia buổi vui
chơi cắm trại “Nối Vòng Tay Lớn”.
Một lần nữa, các con được đoàn tụ
cùng với tất cả các chị các em nhà
OBV VN. Được chơi nhiều trò chơi,
đi Đầm Sen nước, và bơi lội suốt cả
buổi chiều.
Trở lại Cambodia các con tiếp tục đi
cắmtrại5ngàyvàocuốitháng8.Đây
là chương trình cắm trại của thiếu
nhi trong Giáo Phận Pnom-Penh với
chủ đề “Ai là anh em tôi?” Một dịp
cắm trại đem lại nhiều niềm vui và
điều bổ ích cho các con. Các con kể
lại “Chúng con đi cắm trại vui lắm!
Đến khi kết thúc có nhiều bạn khóc
vì phải chia tay nhau. Con trai cũng
khóc, con gái cũng khóc. Chúng con
có hẹn nhau hè sang năm gặp lại”.
Ngoài những lần được ăn uống,
mua sắm sách vở, đồ dùng học
tập (*) đi bơi (**), các con còn có
những chương trình thi đua chăm
học chăm làm, vừa ngoan vừa giỏi.
Các con đã có nhiều cố gắng trong
học tập, thực hiện tốt nội quy. Đoàn
kết thương yêu giúp đỡ lẫn nhau,
chia san những gì mình có cho
người mới đến.
Nhà OBV Cambodia giờ đã đông vui
hơn. Sáu tháng trở lại đây, OBV tiếp
nhận được thêm 4 trẻ.Trong đó có
3 trẻ hòa nhập tương đối tốt, 1 trẻ
còn lại là trẻ sau cùng mới về gần
đây nhất. Bé này rất khó hòa nhập:
trong 2 tuần đầu các con trong nhà
phải dụ dỗ lắm bé mới chịu chơi
chung. Đến tuần thứ 3 có vẻ khá
hơn một chút. Đến nay bắt đầu
tuần thứ 4 nhưng bé vẫn chưa thân
thiện gì với chị em nào trong nhà
cả. Bé rất ít nói ít cười, chỉ đỡ hơn
một chút là bé không khóc, không
đòi về và đã đi học.
Hiện tại tất cả các con đều đến
trường vào buổi sáng học tiếng
Khmer và buổi chiều học tiếng Anh.
Tuy hơi tất bật nhưng cũng phấn
khởi lắm! Bốn đứa con mới năm
nay bắt đầu nhập học ở trường này.
Còn tám con đã học từ năm ngoái
thì năm nay sáu đứa làm lớp trưởng
và lớp phó của lớp. Trong đó có MT
lớn nhất (đang là lớp phó): bé học
lớp 7 và về nhà OBV được hơn một
năm. Nhưng trước đó bé là trẻ tại
gia. Bé NT và MD cùng học chung
một lớp 4, trong lớp có trên 50 bạn
thì NT làm lớp trưởng và MD làm
lớp phó. NT đã về nhà OBV được
hơn hai năm còn MD về nhà OBV
được một năm rưỡi. Ba bé nhỏ là
MQ, BP và H học 3 lớp 2 khác nhau,
cả 3 bé đều làm lớp trưởng của 3
lớp. Hôm được BP đượcbầu làm lớp
trưởng ở trường, em về nhà miệng
tủm tỉm như có điều gì muốn khoe
nhưng còn e ngại. “Con hôm nay có
chuyện gì vui lắm phải không?”, tôi
hỏi. Bé ngượng ngùng đáp: “dạ con
được làm lớp trưởng. Cô giáo đề
nghị cả lớp phải nghe lời con”. “Vậy
lớp con có bao nhiêu bạn?” “Dạ có
60 bạn”. Ba bé này đều về nhà OBV
được hơn một năm.
Tôi hy vọng các con mới cũng sẽ
chăm chỉ học tập, vâng lời thầy cô,
yêu thương bạn bè. Mong sao tất
cả các con luôn chăm ngoan - học
tốt để đáp lại tình yêu thương lớn
lao của Bố và lòng hảo tâm của các
quý ân nhân đã tận tình giúp đỡ và
lo cho các con.
(*) do thày Jesse và các bạn của
thày ở Mỹ cung cấp kinh phí
(**) bố Thông đi công tác vài ngày,
cũng dành nửa ngày dẫn các con đi
bơi lội
NP - OBV Cambodia
12-2014
Các con trong những ngày đầu
năm học
Bé mới nhất (áo hồng váy xanh)
đang chạy chơi với các bé khác
Bí tích rửa tội
21
www.onebodyvillage.org
Even though I was sad having to
say goodbye to “Hương,” I rejoiced
in knowing she has matured in her
thoughts and actions – choosing to
put others first.
Hương’s parents had been separat-
ed for a year. Struggling to support
their children, her mother looked
into sending Hương to Malaysia.
Hương found out about her await-
ed fate and escaped to Cambodia.
She was rescued afterwards by OBV.
The time Hương spent at OBV,
she had many dreams and worked
hard. She completed the cake
decorating class. She loves singing
and dancing. In a recent OBV tour,
a Vietnamese-American visited
the home and decided to sponsor
Hương. Hương had hoped that her
Dear Father, Mother, uncles, and aunts,
I do not wish to leave OBV family but due to my fam-
ily situation - my mother is terminally ill and no longer
able to work and care for my two younger siblings of
ages 3 and 6 – I must return to help my mother and
care for my siblings.
I thank you, Father, Mother, uncles, and aunts, who
have cared for me these past months. I wish to re-
turn to OBV after my family situation has improved.
I’m torn knowing that I am fortunate and happy here
while my mother and siblings are struggling.
I beg your understanding, Father, Mother, uncles, and
aunts. I know I won’t have the life like I’ve had here,
but I am the eldest of the family and I must be share
the family responsibility.
I adore my OBV Family
“Huong” Thi Pham
future would be brighter with the
extra help from the sponsor. Unfor-
tunately, her mother fell terminally
ill. The situation left her 2 younger
siblings, ages 3 and 6, unattended
and uncared for. Hương felt she
was living a comfort life at OBV
home while her mother and sib-
lings were struggling. Hương asked
for permission to leave OBV to take
care of her family. The 15 year old
Hương knew that if she left OBV,
she would have to face the harsh
reality of finding work and support-
ing her siblings as well as caring for
her sick mother.
With teary eyes and shaken hands,
Hương handed OBV mother, N, the
letter. Face down, in a cracking
voice she said “I don’t know how to
tell you this so I wrote you this let-
ter. Please try to understand.”
My heart sank because I didn’t
want to lose my child. Neverthe-
less, I understood and felt at peace
because my daughter has grown
into a mature young lady who loves
and respects her parents.
Go forth in peace, my daughter. You
are in our thoughts and prayers.
Best wishes and many blessings on
your new journey.
Mother N on behalf of Father and
uncles & aunts at OBV home.
OBV Vietnam 6-2014
Translated by Theresa Mai
You’ve grown up... “Hương” - A story from OBV’s last two volumes
22
www.onebodyvillage.org
Newsletter Volume 09
January 14 - Today, we happily
endured a bumpy 6-hour bus ride
to Phnom Penh to visit the girls in
Cambodia. We passed the Vietnam-
Cambodia border with ease, as do
drug and human traffickers, I’m
sure. If you do not have the prop-
er paperwork to cross the border,
you can simply pay a driver an af-
fordable amount of U.S. currency
to drive you around the poorly pa-
trolled gates!
I had the pleasure of meeting N.T.
and N.Y. last year, and to my sur-
prise, they are joined by 6 more
children upon this visit! I won their
attention once again with my bal-
loon animal and origami gimmicks
and we all bonded quickly. The girls
here are lucky in a sense that they
have never been sexually abused
or trafficked before. However, they
are at very high risk of being sold
to trafficking predators. Selling the
virginity of pubescent girls at the
prime age of 12 to 14 years old is
commonplace in Cambodia, espe-
cially for Vietnamese families. In
fact, it evokes a celebration upon
completion of the unlawful transac-
tion! Many of the girls come from
very poor Vietnamese villages,
where generations of uneducated
and unskilled families rely on sell-
ing their children as their only sav-
ing grace. It’s an unfathomable
concept to hopeful and naive West-
erners like ourselves, but you really
have to be there to believe it. So, in
exchange for micro-loans, the girls’
families surrender them to OBV for
care and education.
There is an air of joy and purity at
the OBV home in Cambodia in con-
trast to that of Vietnam. The girls of
Vietnam mask their shame, guilt,
and tragedy well with their playful
and youthful demeanor. However,
the faded sparkle in their eyes and
the solemness of their sunken faces
when they think no one is look-
ing unquestionably reveals their
troubled past. Nonetheless, both
groups of girls are very sweet, am-
bitious, and hopeful for a better
life. I love them all like family.
Bliss
The girls timidly watch me make balloon animals at first.
Group hug!
The girls quickly learn to make
their own swords and animals!
23
Angela is a pediatric nurse from Calvary, Canada. Twice - she has taken vacation to join OBV mission trip. And this
year, Jan 2015, she is joining for the THIRD time!!! We look forward to many more of her reflections!
www.onebodyvillage.org
Not all poor Vietnamese families
want to sell their children to traf-
fickers. Q. (left) was found in chains
and shackles in her room. Her older
sister was kidnapped from their ru-
ral village. Q’s mother feared that
Q. would be easily lured away, as
she is also burdened by a develop-
mental delay, and so kept her from
school and chained her to their
home while she was away at work.
In the morning, we planned to take
the girls to a beach resort in Siha-
noukville. The girls read a short sto-
ry in Khmer to me and I quickly fell
asleep on the top bunk after an ex-
hausting day. Silly me! They, on the
other hand, did not sleep a wink as
they anxiously awaited a fun-filled
day at the beach! I have never seen
a more excited group of girls in my
life. They woke me up at 4 a.m., 2
hours before our bus was due to
depart. I couldn’t be mad at their
eager faces.
Because most of the girls had never
ridden on a bus before, car sickness
was quite the debacle. A grueling
5-hour bus ride and 6 bags of vomit
later, we made it to the hotel! The
girls looked at the hotel pool with
bewilderment and asked us if that
was in fact the beach! Their naivety
is both sad and quirky at the same
time! When I am around them, I am
reminded constantly of what I take
for granted. At the beach, the girls
took no time to befriend the ocean.
Most didn’t know how to swim,
but they jumped in the water any-
way with uninhibited curiosity. We
laughed and played for hours until
the sun went down. It was truly a
blissful paradise and I loved being
there with them to share this new
experience. Oh, how I loved today.
Andrew teaches the girls origami.
N.T. and N.Y. love their flowers!
M.Q. modeling her heart-shaped
balloon hat!
24
www.onebodyvillage.org
Newsletter Volume 09
We say goodbye that night and the
girls drive off in a tuk-tuk. I can’t
deny I did shed a tear. Until next
year!
No matter where they go and who
they’re with, the girls stick together
like family.
If you could only see her face, H.
looks exactly like Dora the Explorer!
Fun in the sun.
Angela 1- 2014
Early the next morning, we go to the beach to watch the sunrise. The girls
just couldn’t resist dipping their feet in the water one last time!
25
www.onebodyvillage.org
Every year, Father Martino gives
the girls a chance to go shopping
for Tet (Lunar New Year) to spoil
themselves or their families. This is
called “lì xì” or “lucky money”. Part
of the volunteer fee for every mis-
sion trip is allocated to the girls for
this shopping trip. Younger children
are given $400,000 VND (approx.
$20 USD) while the older girls who
work are given a “bonus” and spend
their own money to buy gifts. This
way, it fosters their independence.
I walked with M.A., merely 13 years
old, as she carefully calculated how
much she can spend on herself.
Selflessly and without hesitation,
she set aside half of her money for
her younger 4-year old sister, who
lives with her parents. M.A. bought
herself a pair of shoes, a knee-
length skirt, a backpack, and some
hair ties. She meticulously browsed
through mountains of mismatched
shoes in an elbow-to-elbow crowd-
ed market to find her younger sis-
ter the perfect pair of red shoes.
She was surprised and proud to an-
nounce that she still had $60,000
VND to spare! C.L., M.A.’s other
younger sister who also lives with
OBV, generously portioned her
lucky money for their youngest sis-
ter too.
These children never cease to blow
me away with their love and regard
for one another. Trafficked and sex-
ually abused children are taught to
manipulate, lie, and step on others
to survive. To teach our girls hon-
esty, love, and respect is a tremen-
dous feat. In a relaxed environment
Lucky MoneyLucky Money
Before we headed to the market, we
ate breakfast together as a family.
Love!
M.A. surprises me with a house she made out of cardboard that she said
represented her OBV home and new family. She wrote “ iu co nhieu nhieu”
on the house, which translates to “I love you very much”. *heart melt-
ing!!!!!!* She also gave me a copy of four poems that she wrote herself
about love and family. Super love.
Many children who live with OBV in Vietnam have been sexually abused by
family, friends, or neighbors instead of being trafficked to brothels. M.A.
and C.L. were sexually abused by their neighbor for an unknown amount
of time before they sought refuge with OBV. I cherish her gift and promised
her I would frame her poems and send her a photo!
Here we are returning from the
market. We went on a Sunday
morning, which was a very bad
choice as it was suffocatingly
crowded! I’m glad we didn’t lose
anyone, or else Father Martino
would have had our heads! No
presents for me!
26
www.onebodyvillage.org
Newsletter Volume 09
where the girls are free to be them-
selves like in the market, they con-
tinue to show their progress and
success towards “normalcy”. I am
incredibly proud of them and their
maturity, which is far beyond what
I would expect from any other girls
their age.
We parted with the girls in the af-
ternoon to prepare ourselves for
“Bay Dem” or “Night Flight”. From
midnight to 4 a.m., we cruised the
streets of Saigon to find people
who are homeless to gift them with
(mock) Adidas jackets and money
for Tet. During the day, Saigon is
a bustling place. The streets are
flooded with people and motor-
bikes. The incessant loudness of
horns honking and market chat-
ter are most of the time too over-
whelming. Paradoxical like black
and white, Saigon at night is dra-
matically different from the day.
It is quiet. Eerily quiet. The streets
are abandoned. I felt like I was in a
completely different world that was
surprisingly cold in the darkness.
Sadly, during the night is when
homeless Vietnamese people are
most visible. With only a straw mat
to call their own, these people sleep
wherever they can. Men, women,
children, and babies alike find rest
and solitude on the cold, hard con-
crete of the deserted sidewalks. I
saw a couple, who must have been
intheir60s,lovinglyshareabamboo
mat in front of a high-end clothing
store. The disparity between rich
and poor in Vietnam is incompre-
hensible. There are people who roll
around in Mercedes-Benzes and
carry Louis Vuitton bags, while oth-
ers hold their frazzled sweater and
torn shoes as their most prized pos-
session. With minimal to no social
services in Vietnam, the poor and
desolate are left to fend for them-
selves. I can begin to understand
why there is a devil-may-care, dog-
eat-dog culture here where one can
sell one’s children, if that’s what it
takes to live another day.
Offering a kind gesture such as we
did won’t solve the problem, but at
least for one day, these people can
believe that somewhere out there,
someone cares. Someone is think-
ing of them. It was more than heart-
warming to see a smile on their sul-
len faces when they received the
gifts. Some were so touched that
they broke down in tears. I almost
shed a tear when I saw a man on a
bicycle a couple days later sporting
the same jacket that we had been
giving out! When there’s nothing
else to give, give hope!
Angela
Heather, who read of OBV’s “Night
Flight” project in the local newspa-
per, volunteered as my driver for
the night. She is a local lawyer who
began work at 8 a.m. that morning
but happily stayed up until 4 a.m.
for the project! What an angel!
We traveled in large packs like
Hell’s Angels -- minus the criminal
activities.
Barely a soul on the road.
This man was sleeping at a bus
stop with his bamboo mat. I helped
him put on his new “Adidas” jacket
and gave him this envelope with
$100,000 VND. He wiped his sleep
crusted eyes and thanked us re-
peatedly.
27
www.onebodyvillage.org
Ngày bố đi tù về tôi được 11 tuổi -
Khi bố đi làm rẫy về; mẹ mang quần
áo treo vào phòng tắm cho bố!
Ngày đến Mỹ tôi được 17 tuổi, với
những bận rộn của nó - mẹ vẫn làm
thế! Ngày nào mẹ bận không làm
được thì mẹ nói tôi làm!
Cái ước mơ của thằng con trai 17
tuổi là rồi tôi cũng sẽ có được một
cô vợ như .... mẹ tôi!
Thế là tôi “lao đầu vào hẹn hò!” với
hy vọng tìm được người như ... mẹ!
Tôi nghĩ tôi đã tìm được - (tuy chậm
chạp hơn nhưng ít nóng tính hơn
mẹ!) và tôi vui lắm!
Tôi lại mơ đến ngày cưới để được
có người ... chuẩn bị quần áo lúc tôi
tắm!!!!!
Ai ngờ ... em khuyến khích trong
“bắt buộc” là tôi nên đi tu - “Em
nghĩ Chúa gọi anh đó!” em bảo
thế!!!
Rồi ngày 5 tháng 6 năm 2004 tôi trở
thành Linh Mục của Chúa thật!!!!!
Thế là hết cái ước mơ!
Ngày 18 tháng 11 vừa qua tôi bay
từ Malaysia về VN một ngày để
đánh lạc hướng các “mũi tấn công”
để cho DREAM TEAM giải cứu các
trẻ em bị buôn bán tình dục tại Ma-
laysia/Singapore!
Bước vào phòng tắm - thấy quần
áo của mình đã treo trong đó (Tuy
không đẹp đẽ và gọn gàng như mẹ
tôi đã làm cho bố tôi!) Tôi đứng lặng
người - Hãnh Diện - Sung Sướng và
KHÓC!
Người treo quần áo không phải là ...
vợ tôi mà là một trong những người
con của tôi! Con của gia đình One
Body Village (Một Thân Hình) - Cám
ơn con!
Một cử chỉ nhỏ như thế cũng đủ
làm trái tim của bố rung động và
những giọt nước mắt rơi! Cho dù
bên ngoài bố có cứng rắng hay đanh
thép thế nào! Với hơn 14 lần đi tù
và bao nhiêu trận đánh dã man - bố
chưa hề khóc! Nhưng hôm nay bố
lại.... khóc!
Cám ơn con đã cho bố được khóc -
để trải dài hạnh phúc của cuộc đời!
Cám ơn các bạn đã cùng tôi nuôi
dưỡng các con!
Lm Martino Nguyễn Bá Thông
Hụt ... VỢ Được ... CON
28
cả đàn con
(không phải chỉ có bấy nhiêu như
trong hình đâu nha! Mà còn nhiều
nữa)
(Xin lỗi đã đưa tấm hình này lên,
nhưng đó là hình thật)
Thánh Lễ kỷ niệm 40 năm ngày cưới của Bố Mẹ.
www.onebodyvillage.org
Newsletter Volume 09
A scrawny little pimp and I were
nose to nose. Another pimp had
to step in and forcibly separate us.
Walking Down Lor 22
It was Friday, January 17, our first
night in Singapore. We were all
checked into our hotel, one that
sat two streets down from one of
the illegal prostitution streets in
Singapore’s Geylang district. Af-
ter a quick dinner, a few of us de-
cided to head out for beers. The
route we were advised by Fr. Mar-
tino to take would lead us through
one of the illegal prostitution
streets, Lor 22, that was known
to have Vietnamese sex workers.
It’s worth taking a quick aside to
explain that Singapore has legal
and illegal prostitution. What delin-
eates the two is a bit obscure. Some
brothels are legal, and the workers
there are required to carry health
cards and undergo health checks
(source: Wikipedia), so take it for
whatit’sworth.Outrightsolicitation
on the street seems to be illegal, al-
though it can’t be easily regulated.
If you’ve been to Singapore, then
you know that they’re keen on regu-
lating and controlling social norms.
There were around eight of us in
the group: six men and two wom-
en. We all created some distance
between each of us so that we
could get our own take on what
it was like to walk down Lor 22.
My own walk was part of my gener-
al task of investigating prostitution
areas to find underage Vietnam-
ese girls being trafficked abroad.
As I walked down Lor 22, every
few steps forward resulted in a
woman grabbing my arm. The two
women in our mission group walk-
ing behind me noticed this and
joked that I was a hot commod-
ity. I had to explain to them that I
was merely making eye contact to
see who might be Vietnamese, but
even the slightest glance in their
direction would indicate some sort
of interest or provide an opening
for them to offer their services.
It was interesting at first, mainly
because I’ve never been accosted
like this before. But that feeling of
interest quickly turned into frus-
tration and angst. The more eye
contact I made with the women
of Lor 22, the more I could see
just how troubled, desperate, and
unwilling they were to be in that
situation. As my Krav buddy Nate
put it, “it’s straight up slavery.”
There were not as many Vietnam-
ese as originally expected. Based
on sight and picking up on the lan-
guages, there was a general mix of
Vietnamese, Thai, Sri Lankan, Ma-
laysian, and Chinese. A noticeable
percentage of the females were
also transgendered. My initial walk
through Lor 22 led me to believe
that the Vietnamese comprised a
very small percentage of the over-
all population of that street, a de-
duction that compelled me to walk
back down Lor 22 on the way home,
just in case I missed something.
One by one, we exited the street
and met around the corner. Ex-
changing looks with each other,
we silently agreed that walking
through that street was an intense
and uncomfortable experience.
After powering through a few beers,
we started to make our way home.
The group was lagging behind, so
I opted to head out before them. I
was tired and I wanted to get to bed,
and I also wanted the freedom to
explore Lor 22 to see if in fact I had
missed a small road or something.
Admittedly, the beers amplified my
initial frustration, which didn’t help
when I walked down Lor 22 already
prepared to smack a pimp.
“Come At Me, Bro!”
I made my way down Lor 22, I took
a sharp right into a cul-de-sac. I
hadn’t been down this road before.
I went to the end and heard what
I thought was Vietnamese being
spoken among three girls. I took
out my iPhone to activate the voice
recorder, and then inched closer to
them, pretending to be on a call.
A pimp about 15 feet away said
something to get my attention. He
looked to be a 5’5”, skinny man
in his early to mid-30s. I thought
his ethnicity to be Malaysian, but
I can’t say for sure. He wore a T-
OBV Mission Trip Reflections: I Almost Got
into a Fight with a Pimp in Singapore
29
www.onebodyvillage.org
shirt, shorts, and baseball cap that
shadowed much of his face. Like
every other pimp on that road, he
had a bluetooth headset in his ear
and a smart phone in his hand.
When I looked at him, he extended
his arm and waved his hand side to
side. Not sure what he meant, I ig-
nored him and stayed put in hopes
of eavesdropping on the conver-
sation taking place in front of me.
The pimp motioned to me again,
this time with a look of annoyance.
Already pumped up from beer-
infused angst, I walked up to him
and asked: “what do you want?”
“You can’t stand there,” he re-
plied dismissively. For whatever
reason, his arrogance, his stance,
his appearance, and his occupa-
tion all heightened my anger.
I locked eyes with him and (stu-
pidly) pressed on: “what do
you mean I can’t stand there?”
“You can’t stand there,” he in-
sisted, and that’s when he got in
my face. “You don’t scare me,” he
continued, and then he said a few
more words that I can’t remember.
What I do remember is smirk-
ing while another pimp stepped
in to calm down the situation
and separate us. When we were
a slight distance apart, I stepped
backwards keeping the pimp in
my sights and told him (again, stu-
pidly): “dude, I will fuck you up.”
I walked away tense, angry, still
tipsy, and still very much ready
to throw okie-dokes. I eventu-
ally made my way back to the
hotel. As I approached the front
entrance, another pimp, Chinese
descent, about 6’, 180 lb, shorts, T-
shirt, bluetooth, and smart phone
(it’s as if this is the pimp uniform
in Singapore) called out to me.
“Hey, what do you think?” he
asked, motioning to the girl five
feet in front of him. “You talk first
before you take home.” I didn’t
slow down the pace of my walk,
but I did turn my head to her. We
made eye contact for one second,
and then she looked at the ground.
She looked like a beaten puppy.
You could tell that she didn’t want
to be there. You got the sense that
she was forced to stand there by the
hulking man in front of her, trying to
sellhertoanymalethatwalksby.She
looked absolutely sad and dejected.
I smiled at her, mainly to try and
communicate to her that I meant
her no harm, that I didn’t judge her.
I hated that pimp. I was already
riled up from my previous encoun-
ter, and this guy was icing on the
cake.
Hindsight Is Always
20/20, but Still...
I entered the hotel, got to my
room, and hopped on the com-
puter to vent. My first support
group was my Krav instructors. I ex-
plained the pros and cons of fight-
ing and walking away, and they
all seemed to mutually agree that
not fighting was the better option:
The road was a dead-end, I didn’t
know the area, there were plenty
of other pimps around who might
help him, it was dark, and any one
of them could’ve had a weapon.
I fully recognized that that entire
situation was as dangerous as it was
avoidable. I didn’t need to increase
the tension that my unknown pres-
ence already created for prob-
ably everybody on that cul-de-sac.
While I originally felt that showing
any bit of cowardice or meekness
to these tools would only empow-
er them to bully me, feigning fear
and walking away 100% safe was
better than getting into a fight,
the outcome of which would’ve
been completely unpredictable.
Admittedly, I was still stewing about
this confrontation a month later.
Logically, I know the right thing
happened, which was not getting
into a fight. However, I also rel-
ished in the idea that wrecking a
pimp would be both cathartic and
helpful to general society. I brought
up the situation and these feel-
ings to Thuy, and I asked her “what
role does this kind of man play
in our society? What value does
he add? Would taking this pimp
out do anyone any harm, save for
the harm incurred by the pimp?”
Sure, everyone probably has some
redeeming quality about them,
but the pimp I almost fought and
the pimp in front of my hotel were
both low-level scum. I honestly felt
that no one would care if they were
forcibly removed from existence.
Jesse Robbins
2-2014
30
UPCOMING EVENTS
www.onebodyvillage.org
(Continue from the last page)
June - Aug, 2015 Teaching ESL for OBV children children and/or Seminaries in summer. Oversea volun-
teers - be a teacher, a friend, a tutor to our children. For more information, please contact info@one-
bodyvillage.org
August 6-9, 2015 Marian Days (Ngày Thánh Mẫu) @ Carthage, MO
OBV always need volunteers to sell OBV merchandises such as shirts, CD’s, DVDs and other gift items.
Please contact info@onebodyvillage.org
Oct, 2015 Annual Fundraising @ Houston, Texas
Please contact Mr. Khoa Vinh at 832-654-6243 or go to www.obvhouston.org.
Friday Oct 30, 2015 OBV 2nd Musical Play “Bờ Vai - On The Shoulders Of Hope” @ Sydney, Australia
Please contact Anh Phát 0430-199-199 and/or tphat1970@gmail.com
Saturday Oct 31, 2015 OBV 2nd Musical Play “Bờ Vai - On The Shoulders Of Hope” @ Perth, Australia
Please contact Chị Thiên Giang 0434-266-780 and/or thiengiang77@gmail.com
Sunday Nov 1, 2015 OBV 2nd Musical Play “Bờ Vai - On The Shoulders Of Hope” @ Melbourne, Australia
Please contact Chị Thiên Giang 0434-266-780 thiengiang77@gmail.com
If your location is not listed, bring us to your hometown. Contact Father Martino Nguyen Ba Thong at 706-
825-3032 or info@onebodyvillage.org to find out how. We are also looking for volunteers in other areas.
Don’t hesitate to call or email us. Be a Voice, Lend a Hand, Make a Difference, SAVE A LIFE!
Tiếp tục từ trang 1 - Continued from page 1
Tham khảo / References
(1) http://www.nspcc.org.uk/Inform/resourcesforprofessionals/sexualabuse/cse-introduction_wda97566.
html
(2) UN Protocol to Prevent, Suppress, and Punish Trafficking in Persons, Especially Women and Children,
summary Web page at http://www.unodc.org/unodc/en/treaties/CTOC/index.html
To read the completed letter, please go to http://onebodyvillage.org/index.php/the-campaign/be-a-voice/
press-releases/item/5209-letter-about-obv-mission
Để đọc trọn lá thơ, xin vào trang này http://vn.onebodyvillage.org/index.php/about-us/press-release/mot-
than-hinh-giai-thich-ve-su-mang.html
USA / Head Quarter:
ONE BODY VILLAGE
445 Sugar Gate Court, Lawrenceville, GA 30044
Phone: 706 825 3032 (Vietnamese) - 770 845 6261 (English)
Email: info@onebodyvillage.org
Hotline in Vietnam: +84.949.754.294
VIET NAM - CAMBODIA - SINGAPORE - LAOS - USA
TO:__________________________________
Address:______________________________
______________________________
From:	ONEBODYVILLAGE	
445SugarGateCourt,Lawrenceville,GA30044	
Phone:7068253032(Vietnamese)-7708456261(English)	
Email:info@onebodyvillage.org-www.onebodyvillage.org
UPCOMING EVENTS
Are you looking for an opportunity to make a difference in 2015? One Body Village can help you achieve
that goal in various ways. We are always looking for volunteers to help at events, and we already have a
few planned. If you live in one of the locations listed below and would like to lend a helping hand, please
contact the designated coordinators for more information.
Friday May 1, 2015 - OBV 2nd Musical Play @ Saigon Performing Art, Orange County, CA
Chủ đề Bờ Vai - On The Shoulders Of Hope; live recorded by Vietface TV.
We really need your help, please contact info@onebodyvillage.org.
Saturday May 2, 2015 - OBV 2nd Musical Play “Bờ Vai - On The Shoulders Of Hope” @ Phoenix, AZ
Contact Anh Hoài Đỗ adofam7@gmail.com (480) 717-8103.
Sunday May 3, 2015 - OBV 2nd Musical Play “Bờ Vai - On The Shoulders Of Hope” @ Houston TX
Contact Chị Huyền - mimidius@yahoo.com or info@onebodyvillage.org.
(Continue on page 31)

Weitere ähnliche Inhalte

Ähnlich wie One Body Village Newsletter Volume 9

One Body Village - Newsletter - Volume 6
One Body Village - Newsletter - Volume 6One Body Village - Newsletter - Volume 6
One Body Village - Newsletter - Volume 6OneBodyVillage
 
Young marketers 5+1 + Lê Minh Đại
Young marketers 5+1 + Lê Minh ĐạiYoung marketers 5+1 + Lê Minh Đại
Young marketers 5+1 + Lê Minh ĐạiĐại Minh Lê
 
Cẩm nang dành cho phụ huynh và người thân của người đồng tính và song tính
Cẩm nang dành cho phụ huynh và người thân của người đồng tính và song tínhCẩm nang dành cho phụ huynh và người thân của người đồng tính và song tính
Cẩm nang dành cho phụ huynh và người thân của người đồng tính và song tínhNguyen Hai Yen
 
Young marketers 5+1 Trần Diệu Thanh Phương
Young marketers 5+1   Trần Diệu Thanh PhươngYoung marketers 5+1   Trần Diệu Thanh Phương
Young marketers 5+1 Trần Diệu Thanh PhươngPhuong Tran
 
Young Marketers 5+1 + Tống Nguyễn Thu Huyên
Young Marketers 5+1 + Tống Nguyễn Thu HuyênYoung Marketers 5+1 + Tống Nguyễn Thu Huyên
Young Marketers 5+1 + Tống Nguyễn Thu Huyênyangshuangno1
 
Young Marketers 5+1 + Ngô Thị Ngọc Hân
Young Marketers 5+1 + Ngô Thị Ngọc HânYoung Marketers 5+1 + Ngô Thị Ngọc Hân
Young Marketers 5+1 + Ngô Thị Ngọc HânHan Ngo
 
Young Marketers 5+1 + Nguyễn Bảo Ngọc
Young Marketers 5+1 + Nguyễn Bảo NgọcYoung Marketers 5+1 + Nguyễn Bảo Ngọc
Young Marketers 5+1 + Nguyễn Bảo NgọcNgoc Nguyenn
 
Young marketing 5+1 trần lê huyền trân
Young marketing 5+1 trần lê huyền trânYoung marketing 5+1 trần lê huyền trân
Young marketing 5+1 trần lê huyền trântran456
 
Young marketing 5+1 Trần Lê Huyền Trân
Young marketing 5+1 Trần Lê Huyền TrânYoung marketing 5+1 Trần Lê Huyền Trân
Young marketing 5+1 Trần Lê Huyền Trântran456
 
Hạt giống tâm hồn 11
Hạt giống tâm hồn 11Hạt giống tâm hồn 11
Hạt giống tâm hồn 11Son Nguyen
 
Young marketers 5+1 + nguyễn ngọc lan vy
Young marketers 5+1 + nguyễn ngọc lan vyYoung marketers 5+1 + nguyễn ngọc lan vy
Young marketers 5+1 + nguyễn ngọc lan vyNguyễn Ngọc Lan Vy
 
GIÁO DỤC GIỚI TÍNH VÀ SỨC KHỎE SINH SẢN VỊ THÀNH NIÊN
GIÁO DỤC GIỚI TÍNH VÀ SỨC KHỎE SINH SẢN VỊ THÀNH NIÊN GIÁO DỤC GIỚI TÍNH VÀ SỨC KHỎE SINH SẢN VỊ THÀNH NIÊN
GIÁO DỤC GIỚI TÍNH VÀ SỨC KHỎE SINH SẢN VỊ THÀNH NIÊN nataliej4
 
Scdi chuong trinh tre em nhung dua tre vo hinh_htx chong chong
Scdi chuong trinh tre em nhung dua tre vo hinh_htx chong chongScdi chuong trinh tre em nhung dua tre vo hinh_htx chong chong
Scdi chuong trinh tre em nhung dua tre vo hinh_htx chong chonglethitrucmy
 
Ho so gay quy nby sua cc+pt( nhom ngoi nha binh yen)
Ho so gay quy nby sua cc+pt( nhom ngoi nha binh yen)Ho so gay quy nby sua cc+pt( nhom ngoi nha binh yen)
Ho so gay quy nby sua cc+pt( nhom ngoi nha binh yen)Minh Vu
 
Ho so gay quy nby sua cc+pt( nhom ngoi nha binh yen)
Ho so gay quy nby sua cc+pt( nhom ngoi nha binh yen)Ho so gay quy nby sua cc+pt( nhom ngoi nha binh yen)
Ho so gay quy nby sua cc+pt( nhom ngoi nha binh yen)Thanh Nguyen
 
3. ho so gay quy nby sua cc+pt( nhom ngoi nha binh yen)
3. ho so gay quy nby sua cc+pt( nhom ngoi nha binh yen)3. ho so gay quy nby sua cc+pt( nhom ngoi nha binh yen)
3. ho so gay quy nby sua cc+pt( nhom ngoi nha binh yen)khanh-itims
 
Cach dua dat nuoc phat trien di len
Cach dua dat nuoc phat trien di lenCach dua dat nuoc phat trien di len
Cach dua dat nuoc phat trien di lendong phuc song phu
 

Ähnlich wie One Body Village Newsletter Volume 9 (20)

One Body Village - Newsletter - Volume 6
One Body Village - Newsletter - Volume 6One Body Village - Newsletter - Volume 6
One Body Village - Newsletter - Volume 6
 
Young marketers 5+1 + Lê Minh Đại
Young marketers 5+1 + Lê Minh ĐạiYoung marketers 5+1 + Lê Minh Đại
Young marketers 5+1 + Lê Minh Đại
 
Cẩm nang dành cho phụ huynh và người thân của người đồng tính và song tính
Cẩm nang dành cho phụ huynh và người thân của người đồng tính và song tínhCẩm nang dành cho phụ huynh và người thân của người đồng tính và song tính
Cẩm nang dành cho phụ huynh và người thân của người đồng tính và song tính
 
Young marketers 5+1 Trần Diệu Thanh Phương
Young marketers 5+1   Trần Diệu Thanh PhươngYoung marketers 5+1   Trần Diệu Thanh Phương
Young marketers 5+1 Trần Diệu Thanh Phương
 
Young Marketers 5+1 + Tống Nguyễn Thu Huyên
Young Marketers 5+1 + Tống Nguyễn Thu HuyênYoung Marketers 5+1 + Tống Nguyễn Thu Huyên
Young Marketers 5+1 + Tống Nguyễn Thu Huyên
 
Tiểu luận về hoạt động trợ giúp trẻ em khuyết tật.doc
Tiểu luận về hoạt động trợ giúp trẻ em khuyết tật.docTiểu luận về hoạt động trợ giúp trẻ em khuyết tật.doc
Tiểu luận về hoạt động trợ giúp trẻ em khuyết tật.doc
 
Young Marketers 5+1 + Ngô Thị Ngọc Hân
Young Marketers 5+1 + Ngô Thị Ngọc HânYoung Marketers 5+1 + Ngô Thị Ngọc Hân
Young Marketers 5+1 + Ngô Thị Ngọc Hân
 
Young Marketers 5+1 + Nguyễn Bảo Ngọc
Young Marketers 5+1 + Nguyễn Bảo NgọcYoung Marketers 5+1 + Nguyễn Bảo Ngọc
Young Marketers 5+1 + Nguyễn Bảo Ngọc
 
Young marketing 5+1 trần lê huyền trân
Young marketing 5+1 trần lê huyền trânYoung marketing 5+1 trần lê huyền trân
Young marketing 5+1 trần lê huyền trân
 
Young marketing 5+1 Trần Lê Huyền Trân
Young marketing 5+1 Trần Lê Huyền TrânYoung marketing 5+1 Trần Lê Huyền Trân
Young marketing 5+1 Trần Lê Huyền Trân
 
Hạt giống tâm hồn 11
Hạt giống tâm hồn 11Hạt giống tâm hồn 11
Hạt giống tâm hồn 11
 
Young marketers 5+1 + nguyễn ngọc lan vy
Young marketers 5+1 + nguyễn ngọc lan vyYoung marketers 5+1 + nguyễn ngọc lan vy
Young marketers 5+1 + nguyễn ngọc lan vy
 
Issue11
Issue11Issue11
Issue11
 
Giau vs ngheo
Giau vs ngheoGiau vs ngheo
Giau vs ngheo
 
GIÁO DỤC GIỚI TÍNH VÀ SỨC KHỎE SINH SẢN VỊ THÀNH NIÊN
GIÁO DỤC GIỚI TÍNH VÀ SỨC KHỎE SINH SẢN VỊ THÀNH NIÊN GIÁO DỤC GIỚI TÍNH VÀ SỨC KHỎE SINH SẢN VỊ THÀNH NIÊN
GIÁO DỤC GIỚI TÍNH VÀ SỨC KHỎE SINH SẢN VỊ THÀNH NIÊN
 
Scdi chuong trinh tre em nhung dua tre vo hinh_htx chong chong
Scdi chuong trinh tre em nhung dua tre vo hinh_htx chong chongScdi chuong trinh tre em nhung dua tre vo hinh_htx chong chong
Scdi chuong trinh tre em nhung dua tre vo hinh_htx chong chong
 
Ho so gay quy nby sua cc+pt( nhom ngoi nha binh yen)
Ho so gay quy nby sua cc+pt( nhom ngoi nha binh yen)Ho so gay quy nby sua cc+pt( nhom ngoi nha binh yen)
Ho so gay quy nby sua cc+pt( nhom ngoi nha binh yen)
 
Ho so gay quy nby sua cc+pt( nhom ngoi nha binh yen)
Ho so gay quy nby sua cc+pt( nhom ngoi nha binh yen)Ho so gay quy nby sua cc+pt( nhom ngoi nha binh yen)
Ho so gay quy nby sua cc+pt( nhom ngoi nha binh yen)
 
3. ho so gay quy nby sua cc+pt( nhom ngoi nha binh yen)
3. ho so gay quy nby sua cc+pt( nhom ngoi nha binh yen)3. ho so gay quy nby sua cc+pt( nhom ngoi nha binh yen)
3. ho so gay quy nby sua cc+pt( nhom ngoi nha binh yen)
 
Cach dua dat nuoc phat trien di len
Cach dua dat nuoc phat trien di lenCach dua dat nuoc phat trien di len
Cach dua dat nuoc phat trien di len
 

One Body Village Newsletter Volume 9

  • 1. ONE BODY VILLAGE Newsletter Volume 09 - December 2014 www.onebodyvillage.org Ngày 11 Tháng 9 Năm 2014 Kính gởi Quý Vị Ân Nhân, Quý Thiện Nguyện Viên, Quý Cộng Tác Viên cùng toàn thể nhân viên và các con trong gia đình Một Thân Hình, Trong thời gian gần đây chúng tôi nhận thấy có nhiều người hiểu lầm và giải thích sai lạc về sứ mệnh của gia đình Một Thân Hình (One Body Village). Nay chúng tôi làm rõ như sau: Khai thác tình dục trẻ em là một hình thức lạm dụng tình dục có liên quan đến việc lợi dụng hay cưỡng bức những trẻ em dưới 18 tuổi vào quan hệ tình dục để đổi lấy tiền bạc, quà tặng, tiện nghi, tình cảm hoặc địa vị. (1) Liên Hiệp Quốc định nghĩa Buôn Người là việc tuyển dụng, vận chuyển, chuyển tiếp, chứa chấp, hay tiếp nhận người bằng những phương pháp không đúng phép (chẳng hạn như sử dụng bạo lực, bắt cóc, lừa đảo, hoặc cưỡng bức) cho mục đích sai trái bao gồm cả lao động cưỡng bức hoặc bóc lột tình dục. (2) ... ... Ban Lãnh Đạo và nhân sự gia đình Một Thân Hình hoàn toàn tin tưởng vào công việc của mình là thực hiện sứ mạng của MTH. Xin hãy tiếp tục Góp Một Tiếng Nói, Chung Một Bàn Tay, Tạo Nên Sự Khác Biệt, và Cứu Một Cuộc Đời. Sứ Mệnh của MTH Chống lại nạn buôn bán tình dục trẻ em, đặc biệt ở các nước Đông Nam Á bằng việc giáo dục và tác động cộng đồng trở nên những tiếng nói mạnh mẽ hơn cho các em; và Cải thiện đời sống các trẻ em có nguy cơ hay đã bị ảnh hưởng bởi tệ nạn khai thác/buôn bán tình dục, bằng việc xây dựng các gia đình mới, chăm sóc sức khỏe, y tế, tinh thần, giáo dục và dạy nghề để các em có thể tái hòa nhập vào xã hội và trở nên những công dân tốt. OBV Mission To combat child sex exploitation and trafficking especially in South- east Asian countries, by rescuing at-risk and affected children, edu- cating and empowering communi- ties to be catalysts for change; and To improve the lives of at-risk and affected children by providing shel- ter, medical and behavioral health care, educational assistance, and vocational training that will enable survivors to reintegrate into main- stream society as productive citi- zens. (Xin đọc tiếp ở trang 31) (Please continue on page 31) September 11th , 2014 To OBV Children, Staff, Benefactors, Supporters and other concerned parties, It has come to our attention that there has been some confusion and misinformation about the Mission of OBV. We want to clarify some definitions: Child sexual exploitation is a form of sexual abuse that involves the manipulation and/or coercion of young people under the age of 18 into sexual activity in exchange for things such as money, gifts, accom- modation, affection or status. (1) The United Nations defines Hu- man Trafficking as the recruitment, transportation, transfer, harboring, or receipt of persons by improper means (such as force, abduction, fraud, or coercion) for an improper purpose including forced labor or sexual exploitation. (2) ... ... The OBV Board of Directors, staff, and children deeply and gratefully acknowledge the trust and confi- dence of benefactors and support- ers. OBV leadership completely stands behind our works which car- ry out the OBV Mission. Please con- tinue to Lend A Hand, Be A Voice, to Make a Difference, and help us Save Lives. Giải thích về Sứ Mệnh của MTH - Explanation about OBV Mission
  • 2. www.onebodyvillage.org02 ONE BODY VILLAGE 15 YEARS IN REVIEW (As of December 2014) Một Thân Hình - tổng kết 15 năm (Tính đến tháng 12 năm 2014) OBV was officially incorporated in 2008; however, Fr. Martino and his friends have been carrying out the mission since 1999. OBV đã chính thức được thành lập vào năm 2008; tuy nhiên, Cha Thông và bạn bè của Cha đã bắt đầu nhiệm vụ này từ năm 1999. Rescued (Đã Cứu) Raised (Nuôi Dưỡng) Before/Trước 2008 ............. 406 .................................... 406 Since/Từ 2008 Vietnam Girls/Nữ .............. 153 .................................... 63 Boys/Nam ............ 13 .................................... 7 Total /Tổng cộng ..... 166 .................................... 70 Cambodia Girls/Nữ ............ 98 ................................... 26 Laos Girls/Nữ ............ 9 ................................... 5 Singapore Girls/Nữ ............ 72 ................................... 45 Total Since 2008 ............... 345 ................................... 146 (Tổng cộng từ năm 2008) GRAND TOTAL ............... 751 ................................... 552 (TỔNG CỘNG) John Duy-An Nguyen, PhD President
  • 3. www.onebodyvillage.org Newsletter Volume 09 03 At this joyous time of Christmas 2014, New Year 2015 and the Lunar New Year of the Goat, we would like to express our sincere appreciation to our beloved benefactors, partners, volunteers, staff and children. 2014 was a very suc- cessful year for OBV: We were able to exceed our goals and expand our services to combat child sex exploitation and trafficking. Our achievements show the generosity and commitment of people like you. In addition to expanding services in Cambodia, Laos, Singapore and Vietnam, we are getting ready to establish a new OBV home in Malaysia in early 2015. We wish you ABUNDANCE, HAPPINESS, and PEACE this Christmas, and a New Year filled with HOPE and PROSPERITY. One Body Village Trong niềm vui mừng Lễ Giáng Sinh, Năm Mới 2015 và Tết Ất Mùi, chúng tôi xin chân thành tri ân quý vị ân nhân, các cộng tác viên, thiện nguyện viên, nhân viên và các con. Năm 2014 quả thật là một năm thành công mỹ mãn cho gia đình Một Thân Hình: chúng tôi đã có thể vượt quá chỉ tiêu trong năm và mở rộng thêm những dịch vụ trợ giúp các trẻ em là nạn nhân của tệ nạn buôn bán / khai thác tình dục. Ngoài việc mở rộng hoạt động tại 4 quốc gia Cam- bodia, Laos, Singapore và Vietnam, chúng tôi đang chuẩn bị để mở thêm gia đình Một Thân Hình mới tại Malaysia vào đầu năm 2015. Chúng tôi kính chúc quý vị một mùa Giáng Sinh tràn đầy HẠNH PHÚC và BÌNH AN, và một năm mới AN KHANG THỊNH VƯỢNG. Gia Đình Một Thân Hình Hang đá nhà OBV - A “manger” in OBV House
  • 4. www.onebodyvillage.org Gia đình OBV chính thức hoạt động ở Malaysia Khi quý vị cầm trên tay tờ báo này cũng là lúc gia đình OBV chúng tôi “đi vào hoạt động” tại Malaysia!  Xin chia sẻ với mọi người một chút “lịch sử” của việc chúng tôi có mặt tại Malaysia! Từ Singapore...  Hầu như mỗi lần “undercover team” vào “làm việc” tại Singapore, chúng tôi cũng đều ghé qua Malaysia như “trạm dừng chân” hay “bến đợi chờ” để tránh sự theo dõi của các nhóm đối lập!  Sợ anh em trong team “nhàn cư vi bất tiện” nên tôi luôn ủng hộ anh em có những chuyến “ngoại bang”.  Và thế là tình hình gái mại dâm và các trẻ em bị bán qua Malaysia được OBV nắm khá rõ; nhưng chưa dám có kế hoạch làm việc vì… thiếu nhân sự và thiếu… TIỀN trầm trọng! Từ một cú điện thoại … khoảng đầu tháng 10 năm 2014, cha Nguyễn H C gọi tôi: “Bá Thông – Cần cậu giúp cứu các trẻ em bị buôn qua Ma- laysia.”  Cha giới thiệu cho tôi một “người” Việt đã kết hôn và sinh sống tại Malaysia, và hiện đang thăm gia đình ở Quận Cam, California. Từ những câu chuyện chưa bao giờ kết…  Thế là tôi và “người” đó bắt đầu nói chuyện với nhau.  Khổ cái là mỗi khi tôi gọi thì “người” đang bận với gia đình hay đi với bạn bè!  Mỗi khi “người” gọi tôi thì tôi lại bận với việc mục vụ!  Sau bao nhiêu cuộc nói chuyện điện thoại chưa bao giờ quá mấy phút với những câu chuyện chưa bao giờ … kể  hết,  tôi quyết định sẽ ghé Malaysia để gặp “người”  và bàn kết hoạch vào ngày 17 tháng 11 năm 2014 - sau chuyến đi gây quỹ ở Úc Châu và trước khi lên đường trở về Mỹ. “Người” là ai?  Là ai? Là ai…? Xin không bật mí đểbảo đảmsự an toàn cho gia đình của “người”!  “Người” có tính cách “điên” như tôi; có trái tim rộng lớn, bao dung; và dám làm!  Chỉ có khổ một nỗi, như lời tôi nói với “người”: “Em cần có trái tim để làm việc này; nhưng khi quyết định phải dùng cái đầu!  Vì nếu em quyết định như thế thì sẽ khổ cho em, sẽ bị người khác lừa và liên lụy đến gia đình!” “Người” cũng đã từng volunteer cho các tổ chức phi lợi nhuận (kể cả của người Việt) tại Malaysia để cứu các nạn nhân bị khai khác làm nô lệ tình dục hay lao động,  và như lời “người” nói:  “em chưa bao giờ lấy của ai một đồng – còn phải bỏ bao nhiêu tiền túi  - và còn bị người ta… lừa!  Cha xem nè, ví dụ như…” …. Thế là “người” kể hết chuyện này đến chuyện kia!  Tôi lắng nghe, không phải để tò mò hay để lên án người khác, nhưng để xem kinh nghiệm của “người” đến đâu trong công việc đầy nguy hiểm này! Và còn nhiều... người khác nữa… Từ 10 giờ sáng đến 7 giờ tối (thời gian tôi ở Malaysia) chúng tôi vừa lái xe vừa kể chuyện và vừa đi gặp nhiều người khác!  À quên, “người” lái xe hơi yếu nên tôi đề nghị để tôi lái (tay lái nghịch). Mới đầu “người” nghi ngờ,  nhưng chỉ một chút sau người bảo “khâm phục!”  Chúng tôi gặp nhiều người trong Chính Quyền, Luật Sư đang làm việc với các cô gái Việt Nam bị khai thác (Anh này biết nói cả tiếng Việt – tự học để lấy niềm tin của họ) các tổ chức phi lợi nhuận đang làm việc này; Đức Ông James nhà thờ chính tòa;  và cả một LM Việt Nam đang giúp các lao động Việt tại Malaysia! OBV sẽ làm gì tại Malaysia: Gia đình OBV sẽ chính thức có mặt và làm việc tại Malaysia ngày 1 tháng 1 năm 2015!!!!  Cũng sẽ giống như Singapore!  a. Chúng tôi sẽ đồng hành với 1 tổ chức phi lợi nhuận (xin giấu tên) với sứ mệnh như gia đình OBV! b. Chúng tôi sẽ chia sẻ một phần gánh nặng về “kinh tế với họ” – khoảng 10 ngàn  Mỹ Kim một năm c. Chúng tôi sẽ có nhân viên tại Ma- laysia để giúp profile (thông dịch, giúp đỡ, phỏng vấn và lập hồ sơ) các đối tượng người Việt, Lào hay Campuchia (vì nhân viên của OBV nói được 3 ngôn ngữ đó cộng tiếng Anh) và thông dịch cho chính phủ! d. Sau khi ra tòa – và khi chính phủ Malaysia “trục xuất” các em -  là lúc công việc chúng tôi bắt đầu.  Chúng tôi sẽ đưa các em về một trong ba nước Việt Nam, Campuchia hay Lào để bắt đầu công việc NUÔI DẠY và PHỤC HỒI cũng như giúp các em HÒA NHẬP lại vào cuộc sống!   Khó khăn rất… con người: Hiện nay có 4 nhà được chính quyền Malay- sia mở tại/quanh thủ đô Kuala Lum- pur để nuôi các “phạm nhân” bị bắt trong các cuộc bố ráp của cảnh sát về Mại Dâm (luôn luôn) và Lao Động trái phép - với hơn 200 trong 04
  • 5. www.onebodyvillage.org Newsletter Volume 09 số “phạm nhân” là người Việt.  Có một nhà riêng dành cho các trẻ em dưới tuổi vị thành niên.  Cái khó khăn của chúng tôi là phân biệt được giữa sex workers (Gái điếm) và Sex Trafficked (bị buôn bán/khai thác) – yếu tố rất “con người” phải không quý vị?  Vì gia đình OBV chỉ giúp các trẻ em (và đôi khi với các người trên 18 tuổi) bị KHAI THÁC, BẮT ÉP làm NÔ LỆ tình dục – chứ không giúp những người … tự chọn nghề này! Kinh nghiệm làm thông dịch cho chúng tôi biết là khoảng 90 đến 95% các chị trên 18 thuộc thành phần tự nguyện. Cái khó là tìm được 5-10% bị bắt ép!  Với các trẻ em thì tỉ số đó đi ngược lại nên dễ hơn!  “Người” mà tôi nói ở trên kể lại một câu chuyện “đang thông dịch thì các cô nhao nhao nhờ ‘hỏi dùm em coi là sau khi bị trục xuất thì bao lâu em được QUAY LẠI Ma- laysia vậy?’” (Bó tay!!!!) Khó khăn rất… TIỀN: Vâng có nghĩa là mỗi năm gia đình OBV lại phải “chi” tổng cộng thêm khoảng 50 ngàn Mỹ Kim nữa.  (Bao gồm 10 ngàn Mỹ Kim đã đề cập ở trên, và 40 ngàn Mỹ Kim khác sẽ được dùng cho mọi chi phí như: trả lương nhân viên, đưa các trẻ em được cứu khỏi Malaysia để về Việt Nam, Lào hoặc Cambuchia, tiền nuôi dưỡng và phục hồi cho các em…). Đó là chưa nói đến các gia đình tại Campuchia, Việt Nam, Singapore và Lào cũng ngày càng lớn lên!  Thôi thì chúng tôi đặt niềm tin vào Thượng Đế, tin rằng Ngài sẽ gởi quý vị đến với chúng tôi!!!  Ân Sủng và Bình An Lm Martino Nguyễn Bá Thông và đại gia đình OBV! Khi chuẩn bị phát hành tờ báo này, thì chúng tôi nhận được thông tin: cảnh sát Malaysia đã cứu 136 phụ nữ VN thoát khỏi đường dây buôn người ở Kuala Lumpur. Xin quý vị vào link này để đọc thêm chi tiết: http://www.vietnamplus. vn/canh-sat-malaysia-giai-cuu- 136-phu-nu-viet-khoi-tu-diem-mai- dam/300168.vnp By the time you hold this newsletter in your hands, our OBV family will be operational in Malaysia. I would like to share a little background behind the work that led to our presence in Malaysia. From Singapore… Almost every time the “undercover team” went “to work” in Singapore, we would stop over in Malaysia. It’s like “a rest stop” or “a waiting post” to avoid being monitored by the op- position group. Fearing the team members would feel inconvenient- ly idle, I always supported and en- couraged their “tourist outing” trips there. Consequently, OBV became very familiar with the sex traffick- ing situation in Malaysia. However, we didn’t have any plans to operate there due to insufficient resources and money! A phone call that changed every- thing… Around October, 2014, Fr. HC Nguyen called me: “Bá Thông – I need your help rescuing the chil- dren sold as sex slaves in Malaysia.” He introduced me to a Vietnamese person living in Malaysia, who was visiting family in Orange County, California. From the never-ending stories… Thus began the beginning of my conversations with “the person.” The trouble was every time I called “the person,” they were busy with family or friends. Each time “the person” called me, I was busy with my ministry. After multiple calls, each lasting only a few minutes, like a never-ending story. I finally decided to visit “the person” in Ma- laysia on my way back to the U.S. from the Awareness and Fundrais- ing Events in Australia. That was November 17, 2014. Who’s“theperson”?Who?Who…? I would like to keep the identity of “the person” secret to protect the family of “the person.” The “per- son” has a “crazy” personality like me, with a big and compassionate heart, and the willingness to act. OBV Family Officially Operational in Malaysia 05 Tháng 1, 2015 OBV làm việc với Anderson, đại diện của SUKA, một tổ chức phi lợi nhuận tại Malaysia. Meeting Anderson, from SUKA, a non-profit organization, in Malaysia in Jan, 2015
  • 6. www.onebodyvillage.org The challenge is, as I told “the per- son”: “You need to have the heart to do this kind of work; however, when you decide to act, you’ve got to use your head. Otherwise, peo- ple will trick you and you’ll end up hurting yourself and involving your family.” “The person” had volun- teered for non-profit organizations in the past, including those orga- nized by Vietnamese, in Malaysia to rescue victims of sex trafficking or labor exploitation. Like “the per- son” said: “I never took any money from anyone – in fact, I had to use my own money – and still… people tried to fool me!” “The person” went on to share one story after another. I listened, not to judge or to pry, but to determine the experi- ence of “the person” in this danger- ous job! And many more people… From 10:00 AM to 7:00 PM (the time I was in Malaysia), we drove to meet many people and exchanged stories in the car. “The person” is not the greatest driver, so I offered to drive. At first, “the person” hesitated, but in a minute turned around to tell me it was an “admirable” sugges- tion! We met many government employees; including a lawyer who speaks Vietnamese (self taught), and is working with Vietnamese women who are victims of sex traf- ficking. Knowing the Vietnamese language helps him gain the trust of these women. We also met with non-profit organizations in this line of work; Monsignor James from the cathedral; and a Vietnamese priest who is helping the Vietnamese workers in Malaysia. What will OBV do in Malaysia: The OBV Family is officially in operation in Malaysia as of January 1, 2015!!! Just like Singapore! a. We will partner with another non-profit organization (that would like to remain anonymous), which shares the same mission as our OBV Family. b. We will share the economic bur- den with them – approximately $10,000 USD/year c. We will have staff in Malaysia to assist with profiling (translating, as- sisting, interviewing and document- ing) in Vietnamese, Laotian and Cambodian (OBV staff speak these three languages in addition to Eng- lish) and translating for the govern- ment. d. After a court ruling and depor- tation of the sexually exploited victims by the Malaysian govern- ment, the real work begins. We will return the children to one of three countries (Vietnam, Laos, or Cambodia) and start the PARENT- ING and RECOVERY process, to help them INTEGRATE back into society! The Difficulty is … People:  Current- ly in the city of Kuala Lumpur, the Malaysian Government has 4 hous- es where they keep the “offenders.” These undocumented workers and prostitutes are almost always ar- rested during police raids on pros- titution, and more than 200 of the “offenders” are Vietnamese. There is also a home for minors. The diffi- culty is distinguishing the sex work- ers (prostitutes) from the sexually trafficked/exploited. Because our OBV Family only assists children (sometimes with people over the age of 18) who were forced to work as sex slaves, we do not assist peo- ple who choose prostitution. Our investigations reveal that approxi- mately 90 to 95% of people over the age of 18 actually choose this profession. The difficulty is finding the 5% that is forced into it. With minors, the statistic is reversed, so it is easier to distinguish them. The “person” I mentioned above told a story of how “in the middle of translating, the ladies at the house interrupted her: ‘please inquire for me, after deportation how soon can I return to Malaysia?’” These are the women who have chosen prostitution as a profession. The Difficulty is … Money: Yes. This means each year our OBV Fam- ily has to “spend” an additional $50,000 USD. This includes the $10,000 USD mentioned above and $40,000 USD in expenses such as staff salary, transportation for the rescued children from Malaysia to Vietnam, Laos or Cambodia, plus food and recovery care (medical, psychological, educational, etc.) for the children. Our OBV families in Vietnam, Cambodia, Laos, and now Malaysia are expanding each day! Prayerfully, we have faith in God and trust that He will send you our way! Blessings and Peace, Fr. Martino Nguyen & entire OBV Family! (Translated by Theresa Mai) 06
  • 7. SAVE A LIFE - $2,000 a year Save a child’s life with this complete package. For $2000 a year, your sponsored child will be provided with medi- cal care, clothing, education, and behavioral rehabilita- tion. You will be given the opportunity to establish a long-term relationship with your sponsored child, start- ing with a welcome packet that contains a photograph, biographical information, and a detailed description of your sponsored child. You can correspond with your sponsored child. At the end of the year, you will have the option of sponsoring the same child again. MAKE A DIFFERENCE - $900 a child a life time! Give a child the necessary tools to make a difference in his or her own life. For the child going through a transi- tion stage, such as attending college or starting a job, $900 a year covers tuition fees, uniforms, transporta- tion assistance (such as the purchase of a scooter), and/ or vocation-al training. LEND A HAND - $1 a day, $365 annually Education is an integral solution for every child’s future. This package provides educational assistance for the child. $365 covers tuition fees, school supplies, and uni- forms for a year. BE A VOICE - $150 This donation will help One Body Village raise aware- ness of child sex exploitation / trafficking and imple- ment prevention programs throughout Southeast Asian countries. CỨU MỘT CUỘC ĐỜI: $2,000 Mỹ/năm Chương trình trọn gói - Cứu cuộc đời của một trẻ nhà OBV. Là người tài trợ hoàn toàn cho một trẻ nhà OBV với số tiền tài trợ 2000 đô la Mỹ một năm, bạn sẽ là người đỡ đầu của trẻ. Số tiền bạn tài trợ đảm bảo cho trẻ được chăm sóc từ quần áo, học tập, y tế đến việc phục hồi chấn thương tâm lý. Bạn sẽ có cơ hội thiết lập mối quan hệ bền vững với trẻ bao gồm: cung cấp hình ảnh, thông tin về trẻ trong suốt quá trình là người bảo trợ cho trẻ. Và bạn có thể trao đổi thư từ, nói chuyện trực tiếp với trẻ. Vào cuối mỗi năm, bạn có quyền lựa chọn tiếp tục hỗ trợ cho trẻ hay không. TẠO NÊN SỰ KHÁC BIỆT – $900 Mỹ cho một hành trang tái hòa nhập cuộc sống của một trẻ nhà OBV! Với gói hỗ trợ này, bạn cung cấp cho trẻ công cụ cần thiết để làm hành trang tái hòa nhập cuộc sống. Đối với trẻ đang trong giai đoạn chuyển tiếp; ví dụ, thi đại học/ cao đẳng hoặc kiếm việc làm, với 900 đô la Mỹ là bạn đã cung cấp một lần cho trẻ học phí một năm hoặc đồng phục một năm, hoặc phương tiện di chuyển (như hỗ trợ mua xe máy), hoặc chi phí học nghề một năm. CHUNG MỘT BÀN TAY - $1 một ngày, $365 mỗi năm Học tập là một giải pháp không thể thiếu cho tương lai của mỗi trẻ nhà OBV. Tham gia vào gói hỗ trợ này, bạn sẽ là người bảo trợ cho việc học của một trẻ trong một năm. Với 365 đô la Mỹ từ bạn, sẽ đảm bảo trẻ được đến trường, được cung cấp đầy đủ dụng cụ học tập và đồng phục trong một năm. GÓP MỘT TIẾNG NÓI - $150 Khoản đóng góp này sẽ giúp Tổ chức Một Thân Hình thực hiện các chương trình nâng cao nhận thức và ngăn chăn tệ nạn buôn bán / khai thác tình dục trẻ em khắp các nước Đông Nam Á. Please make checks payable to One Body Village mail to: 445 Sugar Gate Court, Lawrenceville, GA 30044 All donations are tax deductible Thanks for your generosity Phone: 706 825 3032 (Vietnamese) - 770 845 6261 (English) Email: info@onebodyvillage.org
  • 8. www.onebodyvillage.org08 Mặc dù rất bận rộn với những chương trình hoạt động đã được sắp xếp trước, nhưng khi nhận được lời mời đột xuất của Đức Cha Giuse Đinh Đức Đạo, Giám mục phụ tá của giáo phận Xuân Lộc, Linh mục Martino Nguyễn Bá Thông - người sáng lập gia đình Một Thân Hình (One Body Village) đã linh hoạt điều chỉnh chương trình và thời gian để đến ngay cùng các chủng sinh của mười giáo phận đang tu học tại đại chủng viện Thánh Giuse Xuân Lộc. Đi cùng với cha Thông còn có Sơ Maria Giuse Hồ Ngọc - mẹ các con nhà OBV - người chăm sóc và nuôi dưỡng các con ở 1 trong những ngôi nhà lớn của OBV tại Việt Nam, Tiến sĩ Nguyễn Duy An - Tổng giám đốc điều hành OBV toàn cầu, Đại diện của OBV VIỆT NAM (Nhịp Cầu Hạnh Phúc) Nguyễn Yên Thảo. Buổi chia sẻ về sứ mạng phục vụ, lịch sử hình thành, cơ cấu tổ chức và những hoạt động của gia đình Một Thân Hình trong 4 quốc gia: Việt Nam, Lào, Campuchia, Singapore và những hoạt động sắp tới tại Malay- sia đã diễn ra trong tình thân của một gia đình. Tuy chỉ có gần 2 giờ đồng hồ cho buổi sinh hoạt cùng với các chủng sinh, nhưng với tài hoạt ngôn của Cha Thông rất nhiều thông tin về gia đình Một Thân Hình đã được truyền tải một cách rất gần gũi dễ hiểu và vui nhộn. Buổi nói chuyện không những chỉ thu hút sự quan tâm của các chủng sinh mà Đức Cha và quý Cha Giáo cũng rất ngạc nhiên và bất ngờ với sự xông pha của một vị linh mục trẻ đã từng là 1 con chiên của Giáo phận Xuân Lộc trong hành trình tìm kiếm và giải cứu các trẻ em bị khai thác tình dục ở vùng Đông Nam Á cùng với các hoạt động tuyên truyền phòng chống ngăn chặn tại Việt Nam. Trước khi chia tay, chúng tôi cũng không quên gởi tặng Đức Cha, Quý Cha Giáo và các chủng sinh những bản tin định kỳ, tờ rơi và DVD “Cũng Một Kiếp Người”- vở nhạc kịch đầu tiên của OBV, tái hiện sứ mạng và những câu chuyện có thật cũng như những hoạt động của OBV trong suốt thời gian qua. Chúng tôi được biết giờ cơm tối ngày hôm đó các chủng sinh đã nói chuyện về Gia đình Một Thân Hình, đó là 1 tín hiệu vui thể hiện sự quan tâm đến những công việc mà chúng tôi đang thực hiện. Trong số gần 400 chủng sinh ấy sau này ắt hẳn sẽ có nhiều vị chung tay cùng chúng tôi làm công việc giúp đỡ các trẻ em đáng thương này. Chúng tôi có quyền hy vọng! OBV Việt Nam 1/2015 Chia Ngọn Lửa - Thắp Sáng Niềm Tin Tiến sĩ Duy-An, Sơ Ngọc
  • 9. www.onebodyvillage.org Newsletter Volume 09 09 Giới thiệu: Người viết bài này là một bé gái 15 tuổi – “con cha Thông” – và đây là nguyên văn bài viết và cảm nhận của em. Vì tính “thực” của nó – OBV giữ nguyên câu văn, những tư tưởng và suy tư của con trẻ. Dáng người gầy, thấp bé, làn da rám nắng vì trải sự đời quá sớm đó là những từ mà tôi có thể diễn tả đôi chút về em. Em là ai à? Em là N.N. 13 tuổi hiện đang sống ở một thành phố lớn ở VN. Tôi (một đứa con gái 15 tuổi) và bố Thông gặp em trong một dịp tình cờ tại một quán cafe và tại đó câu chuyện đau khổ về cuộc đời em một lần nữa được tường thuật lại. 13 tuổi - cái tuổi mà có lẽ với những bạn bè cùng lứa với em thì chắc hẳn có một cuộc sống ấm no và hạnh phúc bên gia đình người thân. Em mong được như thế nhiều lắm vì chắc đã từ lâu gia đình em chưa có được một hạnh phúc nào trọn vẹn. Ba mẹ em đã bỏ em ra đi chạy theo cuộc tình mới và vì nhiều lý do khác để để lại đứa con gái nhỏ bé của mình mặc cho nó lớn lên thiếu thốn thế nào tình yêu thương của gia đình. Tuy vậy em không mặc cảm về bản thân mình, và tôi nghĩ em lấy nó làm quyết tâm đi lên về phía trước. Ba mẹ em đi rồi điểm dựa duy nhất còn lại đối với em là ông bà, nhưng bà của em cũng đã nhiều lần ngã bệnh vì tuổi già sức yếu và em trở thành người trụ cột bất đắc dĩ của gia đình . Vào mỗi buổi sáng em lang thang khắp nẻo đường Cần Thơ tìm một việc gì đó để làm và xin bất kỳ ai đó có thể cho em sự giúp đỡ, vào buổi trưa em quay trở về nhà làm tròn bổn phận của một người cháu đối với bà của mình, chăm sóc lo thuốc thang cho bà và sau đó đến trường đi học. Điều mà em khiến tôi nể phục là em không vì hoàn cảnh khó khăn như vậy mà nghỉ học em vẫn cố gắng đến trường, không bỏ một buổi học nào, dù cho có bận bịu thời gian đến đâu em cũng luôn dành thời gian cho việc học dù đó có là 12h đêm chăng nữa......... Lắng nghe từng lời nói, câu chuyện về cuộc đời em tôi lặng người lại và suy nghĩ tôi không nghĩ được một cô bé 13t có thể trải qua nhiều điều như thế, có thể vì tôi may mắn hơn em rất nhiều, may mắn vì tôi vẫn còn có ba mẹ quan tâm tôi và tôi cũng đã hiểu được những lời la mắng của ba mẹ có ý nghĩa như thế nào. Với góc nhìn của một đứa bé 15t chưa hiểu sự đời nhiều như tôi thì em là một hình ảnh đẹp mà ít ai có được, em cho tôi một bài học quý giá “dù thế nào cũng phải coi trọng việc học” cũng như bố Thông từng nói và khuyên tôi “có học thì mới có tương lai” thế mà có đôi lúc tôi lại xem thường việc học của mình, thật tiếc cho điều đó . Cuộc trò chuyện giữa 3 người chúng tôi tuy chỉ kéo dài chừng 30’ nhưng chắc cũng đọng lại trong mỗi người những điều khó quên. Có những lúc vui, có những lúc buồn. Vui là vì tôi và bố Thông đã mang đến niềm vui cho em dù đó chỉ là 1 lần đầu tiên hay là cuối cùng trong cuộc đời, vui là vì em đã đã kể về cuộc đời em cho chúng tôi nghe một cách chân thực và đầy cảm xúc . Còn buồn là vì tôi chẳng biết trân trọng cái thứ tình cảm gia đình trước mắt của mình, còn em em mãi kiếm tìm nhưng chưa có được giây phút trọn vẹn . Cầu nguyện : Lạy chúa Giêsu, con cám ơn Chúa vì đã sắp xếp một cuộc gặp gỡ tình cờ, ý nghĩa và đầy thú vị. Nhờ đó con học được nhiều điều hơn, biết được xung quanh mình luôn cần một sự giúp đỡ dù là lớn hay nhỏ. Con cùng nguyện xin Chúa cho N. như một cô bé hồn nhiên, ngây thơ, lạc quan, yêu đời đó sẽ tiến đến gần với hạnh phúc và mong sao cho one body village sẽ cho em một tương lai tươi sáng hơn, cho em có một cuộc sống tốt hơn. Amen. Mong một cuộc sống tốt hơn
  • 10. www.onebodyvillage.org10 Cácbạnlànhữngsinh viên,bạntrẻ trong vùng, bạn trẻ trong xứ... gặp nhau từ bốn phương trời nhưng đã nhanh chóng nhập cuộc nhờ có chung tấm lòng, chung nhiệt huyết và sức sống trẻ qua những trò chơi vận động sôi nổi cũng như các đề tài. Đề tài “Liều” được Sr Ngọc diễn giải mở ra cho các bạn mong ước có những cái liều của Đức Giêsu, Mẹ Maria, thánh Cả Giuse. Và những liều mình ấy được thể hiện qua cuộc dấn thân cụ thể của Sơ, cha Thông và những người cùng làm việc. Hy vọng các bạn trẻ cũng có thể nghe được tiếng gọi liều lĩnh của Chúa trong cuộc sống của mình cho Chúa và tha nhân. Chia sẻ huynh đệ trong bữa buf- fet ẩm thực đơn giản nhưng xuất phát từ tấm lòng của những người con giáo xứ Tây Hải, của bạn Quyên giáo xứ Kẻ Sặt, của bà thiếu tá, của shop Lan và hương càphê Phong Lan làm cho mọi người thấy ấm áp, thân thiện và rất gần gũi trong tình người. Chuyên đề “Ước mơ và sự nghiệp” của tiến sĩ Nguyễn Duy An làm cho mọi người bừng tỉnh sau những cơn mê và những ước mơ hão huyền. Làm sao đặt lại nền tảng và hiện trạng của mỗi người mà trên đó bạn luôn xây dựng những ước mơ cháy bỏng và làm cho những ước mơ ấy thành hiện thực. Góp phần sinh động qua nét trẻ trung, đầy cảm xúc và đức tin Công Giáo sống động của hai ca sĩ Diệu Hiền và Hiền Thục làm cho bầu khí như vừa dừng lại vì ca từ và cảm xúc, vừa nóng lên bởi lửa nhiệt huyết của họ. Họ hát thực sự bằng chính cảm xúc, cuộc sống và nước mắt của mình cho Chúa và các bạn trẻ. “Trần truồng mà không xấu hổ” là đề tài được chú ý nhiều nhất. Pha trộn chất hài và nội dung hấp dẫn truyền đạt của cha Martin Nguyễn Bá Thông làm vang lên tiếng cười, vỗ tay và khoảnh khắc nhìn lại tình yêu của mỗi người. Cha đã đặt lại nền tảng tình yêu và tìm thánh ý Chúa qua giáo huấn của Giáo hội và Lời Chúa làm tiêu chuẩn cho cuộc sống chất lượng và tình yêu trong sáng. Thật “SƯỚNG” khi tham dự đề tài này. Ý NGHĨA, CẦN THIẾT VÀ SƯỚNG CHO MỘT SÂN CHƠI CÁC BẠN TRẺ
  • 11. www.onebodyvillage.org Newsletter Volume 09 11 Xin cám ơn ánh sáng đức tin luôn cháy sáng và lung linh của các diễn giả đã truyền lửa xuống chúng con. Xin cám ơn nhiệt huyết bừng bừng của các ngài đã thêm nhiệt huyết tông đồ giáo dân của các bạn trẻ. Xin cám ơn những bài hát ý nghĩa mà các ca sĩ đã thể hiện như thay lời muốn nói đến các bạn trẻ và 31 cô cơ nhỡ trong mái ấm chúng con. Xin cám ơn sự cộng tác và hy sinh cả vật chất lẫn tinh thần của ban nhạc Hy Vọng, của các mạnh thường quân cho việc giữ xe, kỹ thuật, bữa ăn... thật chu đáo của mọi người trong và ngoài cộng đoàn. Và cha, cha muốn cám ơn Diệu Hiền và Hiền Thục, chúng con đã hát bằng chính cuộc sống của chúng con, những gì chúng con hát cũng là những gì cha muốn nói, những gì chúng con thể hiện cũng là những gì cha đang thể hiện trong những công việc bác ái truyền giáo của cha, mong gặp chúng con trên những sân chơi cho các bạn tr về chuyên đề thai nhi, sự sống, tình mẹ cha. Muốn cám ơn cha bạn Martin rất nhiều, một người đầy nhiệt huyết và sáng tạo. Luôn thể hiện được Lời Chúa trong cuộc sống cho những hoàn cảnh đau thương và muốn kêu gọi cùng bạn sống cho đi. Những chia sẻ của bạn và nhóm cho con, con có thể nuôi các cô cơ nhỡ được vài tháng. Nhưng đặc biệt lòng nhiệt huyết và những liên kết của bạn là điều quý giá nhất mà con cảm nhận lãnh hội. Kết quả ai cũng thấy các bạn trẻ vẫn luôn nhiệt huyết, vẫn luôn mơ ước và kiếm tìm điều gì là tốt, điều gì hoàn hảo và điều gì đẹp ý Chúa cho mình. Con không ngờ các bạn lại có những câu hỏi ấy, chứng tỏ các bạn vẫn luôn cần một sân chơi như thế để các bạn định hướng cuộc sống và sống chất lượng. Hôm qua chúng con có 2 bạn cơ nhỡ đi sanh, một bạn phải sanh mổ, còn bạn nữa đang chờ. Và kết quả lớn hơn khi chúng con tiếp nhận một bạn trẻ thay vì đi phá thai, nhưng bác sĩ siêu âm lại bảo đến “giáo xứ Tây Hải tìm cha Tịch” và bạn ấy đã quyết định để lại bào thai 6 tháng của mình. Thật đẹp phải không cha và các bạn. Lời cha nhắn nhủ của cha xin thay cho lời kết cũng là lời nguyện cầu và đợi chờ trong cuộc sống này “Các bạn cũng phải làm, làm một cái gì đó tốt cho Chúa và tha nhân qua cuộc gặp gỡ này”. That is right! Lm Giuse Nguyễn Văn Tịch Một trong những địa điểm cha Thông hay dẫn đoàn mission trip đi thăm là giáo xứ Tây Hải, nơi Cha Tịch chôn cất các bào thai đã bị bỏ đi; nuôi dưỡng và giúp đỡ các bà mẹ trẻ Các thai nhi chưa kịp chào đời Các bé may mắn hơn - được sanh ra đời
  • 12. www.onebodyvillage.org …Đã dặn lòng sau nhóm thuyền nhân cuối cùng đó đủ rồi, người ta dèm pha xuyên tạc bao nhiêu đó đủ rồi... Đã dặn lòng lo làm busi- ness của mình thôi, không kêu gọi mọi nguời nữa... Vậy mà những lúc đêm về, ôm con trong tay, chợt vẫn trào lên bao nhiêu uất nghẹn... Ôm con trong tay mình, nghe con nói cười hồn nhiên ngây thơ để thấy mình vô cùng ích kỷ.. Ôi những đôi mắt đầy hoảng loạn, những tiếng kêu gào đau đớn đó, sao chị nhẫn tâm làm ngơ cho đành? .... Em tôi ơi, tuổi thơ em sao nhiều nước mắt đến thế? Chị và mọi người khóc bao nhiêu cho vừa những đau đớn và tủi nhục em đang mang?... ....Biết chắc chiến dịch này không phải 1 ngày 1 bữa. Biết chắc nỗi đau này không phải khóc một lần là hết. Nhưng vẫn muốn cách này hay cách khác, làm một điều gì đó, cho em... Em ơi em, đứa con gái nhỏ nhoi yếu đuối, có em còn nhỏ hơn con chị. Là em đó! Đứa bé chị chưa bao giờ được gặp, mà nước mắt cứ chực trào ra những lúc nghĩ về... Em ơi, em có tuổi thơ không? Em có nụ cười không? Em có bao giờ được mẹ hay ai đó dẫn đi mua đồ chơi hay được ăn kẹo không? Em có được yêu thương và có còn chút hồn nhiên nào không? Mỗi ngày em có được thấy ánh mặt trời không? Em có được mẹ em hay chị em ôm mỗi lần em đau ốm, hay em giật mình hoảng sợ không? Em ơi, em có được cô em dì em bênh vực mỗi lần em oằn mình đau đớn không? Em có được nương tay trong cơn dục vọng điên cuồng của lũ thú vật đội lốt người không còn nhân tính này không? Mỗi ngày mở mắt ra, em có cười có mong ngày mới như con chị không? Khi đêm về em có được mẹ ôm và vỗ về trong giấc mơ mà chị tin là đầy kinh hoàng và hoảng loạn không? Có ai không, có ai bên cạnh em không? Những lúc em đau đớn có ai chữa trị cho em không? Những lúc em khóc lóc van xin người ta có chùng tay tha cho em không, dù chỉ một lần? Mỗi ngày của em ra sao? Em ăn cơm lúc nào, uống sữa lúc nào trong cái ổ người chứa toàn súc vật đó? Ôi ở giữa những ngày dài không có tình người, chỉ toàn roi vọt, nhục hình và hành hạ đó, em làm cách nào để có thể hồn nhiên ở tuổi 4, tuổi 5, tuổi 6, tuổi 7, tuổi 8, tuổi 9, tuổi 10? ... Từ khi nào em phải hoảng loạn chống trả và biết tự một mình tồn tại? ... Ôi những vết roi này bao giờ lành trên da thịt mỏng manh bé bỏng của em? Những vết khắc tật nguyền này bao giờ thôi mưng mủ trong lòng em, em hỡi?... Toàn cảnh nhà hàng tại Sydney Cha Thông và chị Thảo Lê tại Sydney Trả Em Tuổi Thơ Là chương trình gây quỹ tại 4 thành phố ở Úc Châu: Adelaide, Melbourne, Sydney and Brisbane vào tháng 11 -2014. 12
  • 13. www.onebodyvillage.org Newsletter Volume 09 Chị biết em khóc. Chắc chắn em phải khóc, phải kêu la, phải thét gào... Mà có thể em cũng không đủ lớn để biết đó là đau đớn? ... Ước gì chị có thể ôm em, ôm em thật lâu thật chặt... ôm em thật chặt.. Dù chỉ một lần, ừ - dù chỉ một lần để em biết rằng, trên đời này ngoài sự tàn ác và man rợ, ngoài cái lũ bệnh hoạn đội lốt người mà em phải đương đầu mỗi ngày ở cái tuổi lên 5, lên 6, còn có chị, có bao nhiêu người.. Phải, rất rất nhiều người nữa, yêu thương và muốn giải cứu em... ... Bạn ơi, bạn có nghe không tiếng thét của em, tiếng thét gào vô cùng thảm thiết đó? Bạn có thấy không, những giọt nước mắt của em, những đôi mắt trong veo, chưa đủ lớn kịp để đón nhận yêu thuơng, nuớc mắt đã phải hoảng loạn rơi trong sự vô tình? Mỗi ngày mỗi giờ trong đớn đau và tuyệt vọng?... Xin hãy chia xẻ thông tin với những bạn bè, người thân tại Việt Nam, nhất là bà con tại những vùng quê xa, về sự buôn người, buôn trẻ em, bắt ép các em phục vụ dục tình một cách vô nhân đạo, và xin nói với tất cả mọi người cùng nhau ngăn ngừa chút nào hay chút đó.... Bên cạnh đó nếu được xin cùng tiếp tay bằng tài chánh nếu có thể... vẫn biết ai cũng phải làm cực khổ lắm mới có tiền, nhưng $10, $20, $100 đâu hẳn là bao. Xài rồi cũng hết, nhưng tấm lòng đó góp lại, dù nhiều dù ít, chúng ta cũng chung tay cứu giúp một cuộc đời. Những đồng tiền hôm nay cho ra sẽ ở lại cả một cuộc đời, các em sẽ cười, những nụ cười dù không còn 100% vô tư hồn nhiên và dễ dàng như con mình cháu mình, nhưng chắc chắn cũng sẽ không còn mỗi ngày đầy nước mắt... Xin hãy cho em cuộc đời, một cuộc đời không còn tiếng khóc, những tiếng khóc xé lòng, rạch nát trời xanh... Xin đừng làm ngơ... Thảo Lê Sydney Melbourne Bức tranh được bán đấu giá để quyên tiền cho OBV Brisbane - Chị Anne Doan in dấu tay vào “OBV Family” 13
  • 14. www.onebodyvillage.org This past July, I attended a musical play “The Life I Left Behind,” pre- sented by One Body Village. There, I became informed of the horrific atrocities affecting innocent chil- dren in Southeast Asia.  I was ap- palled and deeply saddened to hear what these helpless children have to endure.  One of my lifetime goals was to somehow help the needy, especially children. I felt this may have been my calling. So when a friend of mine approached and asked if I would like to be a volun- teer for One Body Village, I imme- diately decided to “be a voice, lend a hand, make a difference and save a life.” The next several months, my friend and I met, planned, sold tables, raf- fle tickets, got auction items for the Fundraising Gala in October “Friday Night Fever”... we became close friends, working tiredlessly for one mission: Saving the children. The end result was a very success- ful evening on October 24.  Many supporters attended the gala and donated to this great cause.  All of the volunteers were overjoyed, re- lieved, but most of all, we felt an enormous sense of accomplish- ment and reward, knowing we can make a big difference in the lives of these children.  Such a warm feel- ing! I’d like to take this opportunity to thank Father Martino for his selfless crusade, Dr. Thanh Tam Nguyen and my dear friend who allowed me to be a part of this great organization. Last, but not least, thanks to all the volunteers for your hard work and your compassion. Nathalie Houston - Fundraising and Disco Dancing To volunteer for the next Gala (2015), please call Mr. Khoa Vinh at 832-654-6243 or go to www.obvhouston.org. Attendees, dressed in the 70’s fashion with mini-skirts, maxi dresses, tie-dyed shirts, bell-bottoms, Go-go boots, and Afro hairstyles Auction items 14
  • 15. www.onebodyvillage.org Newsletter Volume 09 Texas – Chương Trình “Cũng Một Kiếp Người” Ngày 19 tháng 7, cả một ê-kíp biểu diễn tại một nhà hàng ở Dallas. Một trong các anh chị trong Ban Tổ Chức (BTC) là người quen năm xưa của Cha Thông hồi còn ở Chicago, nên chúng tôi có dịp xem họ như người nhà. Nhờ họ đi đưa rước các thành viên trong đoàn; nhờ họ lo thức ăn cho từng bữa; ở nhà họ cả đêm để cho DVD vô case. Hai ngày liền, hai anh tên L cứ phải chạy tới chạy lui như con thoi: từ sân bay, về khách sạn, đến nhà hàng, đi mua đồ lặt vặt… OBVlàmphiềnngườiquen,đìngười nhà, và mang ơn người lạ cũng không ít! Nghe đâu là từ lâu rồi, một nhóm anh chị ở Dallas muốn làm gì đó để gây quỹ giúp OBV. Kỳ này có dịp, nên từ mấy tháng trước, các chị trong BTC đã quyên tiền, bán áo gây quỹ (*). Đầu ngày của ngày event, các chị đã chuẩn bị đồ ăn, trái cây, sắp xếp bàn ghế… Gần đến giờ chương trình bắt đầu thì đội ngũ volunteer tham gia usher, sắp xếp, bán áo, bán CD. Chị T. cho mượn 2 thùng donation. Nhưng tới ngày cần thì ai đó đã mượn trước rồi. Thế là chị lấy thùng khác cho mượn. Phải cưa, phải đục cái lỗ, vì thùng này chị dùng để làm bàn thờ - nên nhìn rất xinh và sang. Đã vậy, tôi còn phải mượn để dùng cho event ở Houston nữa, nên rất cảm ơn tấm chân tình của chị! Tiếp tục những chặng đường ... ... mỗi chuyến đi, mỗi câu chuyện Thức khuya để chuẩn bị mấy ngàn DVDs Nhà hàng đang chuẩn bị thức ăn: chiên chả giò, cơm chiên... Các chị chu đáo lo bình hoa lớn ở bàn chính; từng bình hoa nhỏ trên bàn VIP – cắm có chủ đề và kèm theo bài thơ giải thích sự khốn khó của các con nhà OBV: phải tự vươn lên từ vũng bùn tăm tối .. 15
  • 16. www.onebodyvillage.org Nhà hàng khá sáng sủa vì có nhiều cửa sổ. Nhưng vì chương trình cần chiếu các video, nên đành phải dán giấy che mấy cửa sổ lại. Sân khấu chỉ là cái bậc thềm cao hơn mặt đất chút xíu, nên ca sĩ vừa hát vừa bước xuống chỗ ngồi của khán giả - rất gần gũi và ấm cúng. MC là hai cô rất trẻ - Thanh Thúy và Huyền Ny, nhưng dẫn chương trình rất tự nhiên và lưu loát. Phần diễn kịch kỳ này có luôn tiết mục “bắt cóc”. “Bắt” con trai của OBV President đóng vai bồi bàn, nhờ một volunteer tại Dallas đóng chụp hình, quay phim. Vậy mà có một người vẫn ngoan cố cầm cái phone chụp tùm lum. Một số anh chị volunteer khiếu nại lên ban tổ chức, và đã nhận được lời giải thích. Lòng tôi cảm thấy vui vui vì ý thức, trách nhiệm vẫn còn hiện hữu! (Dạ, em có nhiệm vụ post hình lên Face- book, viết bài cho website, nên cần phải phá lệ chụp hình á! Mong các anh chị thông cảm nha.) Lúc đi washroom, có 1 chị hỏi tôi: tổ chức OBV ở tiểu bang nào vậy? Đáp rằng: Dạ, văn phòng chính là ở Georgia, các nhà nuôi mấy đứa con thì rải rác ở VN, Cambodia, Lào, Sin- gapore … Nhân viên thì cũng ở các nước đó. Còn các thành viên trong ban Hội Đồng Quản Trị thì ở rải rác mỗi người một tiểu bang... Lòng tôi cảm thấy mừng mừng vì mục đích của mỗi lần đi tuyên truyền cũng chỉ muốn những người chưa biết về OBV sẽ tìm hiểu thêm về sứ mạng và việc làm của tổ chức này. (*) Tổng cộng số tiền donation thu được là gần $50,000! Wow!! Ngày 20 tháng 7, cả nhóm đến nhà hát Jones Hall to lớn và lộng lẫy tại Houston để biểu diễn. Và đi đâu cũng thế, OBV luôn cần những vol- unteers giúp đưa đón, ăn uống, bán Anh bồi bàn nghiệp dư Chỉ 5, 10 phút chuẩn bị, diễn viên nghiệp dư đóng rất đạt. Ông người Mỹ vào vai dễ ợt, vì ổng người Mỹ thiệt mà! Xong vai diễn, ông xuống sân khấu làm tiếp vai trò … volunteer bán áo giúp OBV. Sơ N., Bác sĩ Nga, Bác Sĩ Thanh- Tâm, Tiến Sĩ Duy-An Một nhóm thiện nguyện viên tại Dallas Sân khấu ở Jones Hall rộng thênh thang vai ông người Mỹ. Sơ Ngọc nôn nóng chờ đến phiên mìnhđượcphỏngvấntrênsânkhấu, và lần nào cũng như lần nấy: luôn luôn ứa nước mắt khi kể về các con, vì đó không chỉ là nỗi đau riêng của từng đứa con, mà còn là nỗi đau của người Mẹ! (Lời Sơ tâm sự với tôi) Ngay từ đầu chương trình, Cha đã yêu cầu mọi người không được 16
  • 17. www.onebodyvillage.org Newsletter Volume 09 áo, đủ thứ… Có nguyên 1 dãy bàn dài để các loại áo thun, CD và có bán cả vé số cho buổi tiệc gây quỹ vào tháng 10 – Friday Night Fever. (Xin đọc ở trang 14) Có khá nhiều người dẫn con nhỏ theo, và Ban Tổ Chức đành chịu thua! Vì khách được vô cửa tự do, nên họ không có đọc lời nhắn nhủ trên thiệp mời hay poster . Khi Cha Thông quảng cáo chương trình nhạc kịch trên radio, Cha cũng đã quên không đề cập đến chuyện này! Một thiếu sót cần ghi nhớ cho chương trình! Tôi khám phá ra em K (người đóng vai linh mục Bá Thông) có tài làm ảo thuật. Và không thể tin nổi anh ca sĩ Đức Đạt dùng iphone bằng tay và tai (chớ không dùng mắt để nhìn) Misourri – Đại Hội Thánh Mẫu Lần đầu tiên tôi đại diện OBV đi giúp trông coi gian hàng. Nào là phải đi lấy hàng rải rác ở vài nơi, nào là phải chở hơn 2 tiếng mới tới . (Nói chớ tôi chỉ phụ thôi, vì có “người” lo chính và lái xe). Đến nơi, đã có vài volunteer chờ sẵn để phụ khiêng mấy chục thùng xuống. Thế rồi bắt tay vào việc: bày hàng, sắp xếp .. mạnh ai nấy làm. Tôi không quen biết ai hết, nên không thể nhớ được từng người vì nhiều volunteer quá, và họ cứ đến rồi đi. Tới ngày thứ nhì, họ quay trở lại giúp tiếp, thì tôi bắt đầu quen mặt vài người và làm quen trò chuyện . Tôi đã biết nhóm nào là giúp chính, người nào giúp … mười (j/k). Thú vị nhất là mỗi người volunteer có một sở trường, và OBV đã tận dụng hết tối đa mọi nguồn năng lực. Các bác các dì lớn tuổi thì chỉ thích ngồi một chỗ, nhưng tay làm việc không ngừng nên nhiệm vụ chính là giúp cho DVDs vô case giấy. Các chị, các em, có cả cháu gái nhỏ nữa - thì vừa giúp bán áo, bán CDs, vừa lo DVDs. Có anh thích hợp với việc mời chào, nói chuyện, phân phátDãy bàn bán áo và CDs, DVDs tại Houston. Cha lúc nào cũng ham ... vui! Ca Sĩ Đức Đạt đang dùng phone Chất hàng xuống Chị này cười toe toét khoe đã bán được cả 100 vé số cho Gala. 17
  • 18. www.onebodyvillage.org DVDs. Tôi giúp được 1 ngày là đã gần tắt tiếng, nhưng anh thì không - vì anh là giáo viên, và cũng biết hát nữa nên giọng rất khỏe! Có anh chỉ thích đi khuân vác, giao từng thùng DVDs – mặc cho trời nắng nóng. Đất rộng mênh mông, lều lều mọc lên như nấm đủ màu. Tôi chả biết phương hướng nên chỉ biết ôm cái thùng DVDs nhỏ, lon ton chạy theo anh ta. Hỏi sao anh không ngồi nghỉ mệt? Tôi có thể nhờ người khác thay phiên đi giao hàng mà. Nhưng không, ngồi đó nào nhạc, nào đủ thứ âm thanh phóng ra từ các loa làm anh ta nhức đầu; nên anh thích việc này hơn! Chuyến đi này tôi rất vui. Tuy mệt, nhưng tình người đẹp quá làm cái mệt tan biến lúc nào không hay. (Về nhà mới thấm! hi..hi..) Hơn ba ngày trời lăn lộn mưa nắng (bị dầm mưa giải nắng thiệt luôn nha, vì phải đi giao DVDs đến các lều); nhưng bù lại, tôi quen được nhiều người mà ai cũng nhiệt tình tốt bụng. Đến nỗi đáng lẽ tôi phải chăm lo, sắp xếp việc cho các volunteers; vậy mà nhiều lúc các chị đã phải lo lại cho tôi (vì tôi hơi khờ và chưa có kinh nghiệm). Ba ngày buôn bán, cũng có dịp xã giao luôn mấy gian hàng đối diện. Ngày đầu tiên tôi phải chạy qua đó charge ké cái phone vì anh volunteer kia đi mua dây cắm điện lâu quá chưa về. Sáng sáng thì bác quét rác luôn cho phía tôi, vì tụi này không có chổi. Còn tôi thì phụ bác xếp cái miếng ny-lon lớn trải phủ lên bàn mỗi đêm. Ngày cuối bên tôi hết bịch ni-lon nhỏ để gói hàng, nên tôi chạy qua 2, 3 gian hàng đối diện xin. Khi ai cũng hết thì tôi chạy qua các gian hàng bán đồ ăn mua lại bịch (1 chị volunteer truyền kinh nghiệm lại cho tôi á!); và rồi tôi chia lại cho các bác ở đối diện. Còn chuyện mượn xe đẩy, mượn cuộn băng keo, mượn dây cắm điện là chuyện lẻ tẻ, thường tình luôn. Mỗi lần gặp ai bị Cha “đì” hơi nhiều, khi có dịp thân thân là tôi hay hỏi: “Sao em quen với Cha sao vậy?” thì câu trả lời là: “Mấy năm trước em đi mission trip với Cha”, em khác thì “gặp Cha ở Đại Hội Thánh Mẫu lúc cách đây mấy năm. Rồi từ đó năm nào em cũng bị làm tay sai luôn!” Có anh chàng kia tôi thấy hơi quen quen. Hỏi ra thì biết em đi mission trip hồi đầu năm 2014. Thế là tôi nhận ra ngay: anh ta là bếp trưởng, đã làm món mì gói xào đãi cả làng lao động ở Cambodia. Tôi post bài lên website, nên biết từng tấm hình, và hèn chi nhớ luôn mặt anh ta! Khi đường ai nấy về: người thì lái xe nhà, người thì xe bus, rồi máy bay cũng có; đám tôi nhắn tin hỏi thăm nhau: “chị đã tới chưa?”, “em còn 8 tiếng nữa mới tới”, “em về tới rồi! Hơi mệt, nhưng bình an”. Tôi cười toe khi nhận được lời nhắn này: “chị ơi, em thấy xe bus kia vừa qua mặt xe em, họ đang chiếu DVD ‘Cũng Một Kiếp Người’ á!!” (DVD được Trung Tâm Thúy Nga thu hình và OBV chỉ KÍNH BIẾU chứ không BÁN! Xin GÓP MỘT TIẾNG NÓI cho các em bằng cách chia sẻ tới những người chưa biết về những thông tin này Quý vị có thể xem trên YouTube - từ khóa: “OBV - Cũng Một Kiếp Người”; hay liên lạc thanhnguyen@ onebodyvillage.org 404-772-3256 chúng tôi sẽ gởi DVD đến tận nhà. Cám ơn) Bày hàng Bán hàng Vừa bán vừa giúp cho DVDs vô cases Anh có giọng nói nhỏ nhẹ, khỏe, luôn nở nụ cười trên môi ... Và còn có cả “fans” nữa đó! 18
  • 19. www.onebodyvillage.org Newsletter Volume 09 Bạn có tin vào phép màu? Cá nhân tôi thì có tin vào “ở hiền gặp lành”; nghĩa là mình làm việc tốt, thì 5, 7 tháng sau, hay một lúc nào đó sẽ được điều lành. Ngày đầu đến Đại Hội Thánh Mẫu, tôi không biết sẽ có bao nhiêu vol- unteer đến giúp, cũng không biết họ sẽ giúp mình được bao lâu… Hai ngày cuối cùng là stress nhiều nhất. Mệt thì hẳn là mệt rồi, nhưng cộng thêm stress thì dễ làm mình kiệt sức! Tôi không có Đạo, nên không quen biết ai ngoài các volun- teer - mà lại có nhiệm vụ phải thanh toán hết các DVDs. Tôi không có xe – mà lại có nhiệm vụ phải dọn hết hàng hóa! Nhóm của chị (ở Knox- ville) đã giúp OBV từ ngày đầu đến ngày cuối. Ngoài việc đi dự các buổi lễ ra, các cô, bác và chị đều dành hết thời gian phụ cho gian hàng OBV. Thậm chí chị còn giúp tôi sắp xếp giao hết các thùng DVDs, rồi chở hàng hóa cho vô kho (public stor- age) đến 2 lượt vì chị chỉ có 1 chiếc xe, mà hàng thì nhiều! Nếu không có chị, thì chắc tôi phải đành bó tay mà kêu … Cha cứu! (Mà Cha lúc đó không có ở Đại Hội Thánh Mẫu mới … là đáng sợ!) Sáng ngày Chủ Nhật, mọi người lần lượt ra về. Chị chở tôi đi cất chuyến hàng cuối cùng vô kho. Hai chị em tâm sự chuyện gia đình, chuyện cá nhân! Tôi áy náy than: - Chị ơi, ba ngày nay đầu óc em quay cuồng với việc OBV, không có 1 phút để nhớ hay nghĩ đến con mình đang ở nhà! - Ờ, chị cũng vậy! Nhưng không sao đâu em. Em làm việc này, Chúa sẽ lo cho em việc đó! Đang tám tùm lum với chị thì cha Thông nhắn tin: “gọi cho số này gấp, mình có trouble với thùng DVD”. Té ra lều bác kia tự nhiên có 1 thùng DVD hơn 700 cái mà bác đâu có hứa nhận! Tôi đành nhờ bác để cái thùng ở gốc cây trước lều. Không biết tính sao đây, vì chị em tôi đâu có tiện quay lại ĐHTM để lấy thùng đó! Ngoài ra, chị còn phải đi đón các bác các cô khác để chuẩn bị lái xe hơn 10 tiếng chuyến về. Chị đã giúp OBV 3 ngày trời, giờ còn phải phiền tiếp nữa hay sao? Chị cứ cười toe trấn an: “không sao đâu em, rồi Chúa cũng sẽ giúp em thôi! Em tin chị đi!” Đang nghĩ thầm: “Chị ơi, không ai giúp em thì em đành phải năn nỉ chị chở em đến đó! Khổ nữa là em không có rành lều nào, ở đâu; nên có đến rồi sẽ tốn thêm 1 mớ thời gian tìm kiếm lều. Khi kiếm được lều, biết đâu mấy nhân viên dọn dẹp đã vứt cái thùng đó cũng không chừng! hic…” Liền lúc đó, tôi nhận được tin nhắn của anh chàng kia: “Chị ơi, em vừa chất mấy thùng DVD lên xe bus cho bác kia rồi.” Tôi như sực tỉnh! Hôm qua tôi có giao anh ta nhiệm vụ: sáng 6 am phải đến khiêng 3 thùng DVD cho bác kia lên xe bus. Bác đi chung với hội người già, nên không ai giúp kh- iêng hết. Mừng húm, tôi nhắn tin lại liền, nhờ anh ta chạy tới lều xxx kiếm cái thùng DVD ở gốc cây, rồi đem đến lều yyy để chị kia đem về giáo xứ ở Atlanta. Năm phút sau, anh ta nhắn lại: “đã xong!” Tin nhắn đi: “Cám ơn em đã giúp chị những lúc thật ngặt nghèo.” Tin nhắn lại: “Chúa ban phước lành cho việc làm của chị, nên Chúa biết lúc nào chị cần giúp đỡ mà gởi người đến giúp!” Một lần nữa, chị lại cười giòn tan: “Em tin chị chưa?” Ha, chị này rất là ngộ! Mấy ngày vừa qua, chị giúp tôi việc này việc nọ, và cái phone chị cứ vứt ở trên bàn. Hết anh chàng kia rồi đến tôi thấy chị cứ để phone lăn lóc, nên đã phải cất giùm cho chị hoài. Chị trấn an: “Em khỏi lo đi, nó không mất đâu!” rồi còn kể: “Hôm qua chị để quên cái phone trên xe cả ngày, xe thì quên quay kiếng lên. Vậy mà chiều chạy ra xe mà phone vẫn còn nguyên đó!” Tôi hỏi: “Vậy chị có bao giờ bị mất phone chưa?” “Chưa!” Ôi, không muốn tin thì tôi cũng đành tin! Hy vọng là phép màu sẽ xảy ra hoài hoài để tôi thêm tin! Có bao giờ Đấng Bề Trên cũng sẽ ban phép màu xám … cho xanh mặt chơi?! TN 08/2014 Các chị, em, cô, bác đã giúp đến ... phút cuối cùng! Bơ phờ!!! 19
  • 20. www.onebodyvillage.org Tháng Sáu vừa rồi, lần đầu tiên các con nhà Cambodia được gặp các chị em trong gia đình OBV tại VN, cùng được đi chơi và tham gia buổi liên hoan văn nghệ kỷ niệm 10 năm Linh Mục của Cha Thông Về lại Cambodia, các con bắt đầu chương trình học tiếng Anh với một tình nguyện viên (TNV) ở Mỹ về. Thời gian này chưa là lúc nghỉ hè của các trường học tại Cambodia, nên các con chỉ được học tiếng Anh với TNV mỗi tối một giờ đồng hồ. Với thời gian ít ỏi này, TNV đã cố gắng giúp cho các con một số các bài học như: Phân biệt màu sắc; cách đọc ngày, tháng, năm; cách nói về giờ đồng hồ; cách đặt câu (phần này thày đã đưa ra nhiều ví dụ và cho các con làm nhiều bài tập); cách giao tiếp thông thường (phần này TNV dành nhiều giờ hơn. Thày trò đã nói chuyện qua lại nhiều để giúp các con tập nói. Khi thì thầy hỏi các con, khi thì các con hỏi lại thầy. Phần này có vẻ thú vị lắm! Thôi thì khi đúng khi sai, mà đúng thì ít sai thì nhiều. Lúc thì cười rồ lên, khi thì khúc khích cười hoài không tắt, khi lại im phăng phắc nghe thầy phân tích chỗ đúng chỗ sai. Thày nói “không sao cả, sai mới phải học” và đương nhiên nói đúng, làm đúng sẽ có thưởng - đó là được một hai cục kẹo.) Thày đặc biệt chú ý đến những từ khó và luyện kỹ cho các con.Thày còn dạy những bài hát tiếng Anh cho các con hát. Bây giờ thầy trò xa nhau nhưng các con vẫn nghêu ngao những bài hát của thày. Giữa tháng 7, các con được lãnh nhận Bí Tích Rửa Tội (BTRT). Cha xứ nơi đây là một Linh Mục người Pháp. Ngài rất kỹ lưỡng mọi việc. Sau khi các con hoàn thành xong chương trình Giáo Lý Rửa Tội, Ngài nói các con nhà mình là các trường hợp đặc biệt, nên Ngài cần phải suy nghĩ kỹ - vì gia đình, hoàn cảnh các con đủ mọi thành phần. Nào là gia đình không cùng tôn giáo; nào là ba mẹ lấy nhau rồi sinh con không có phép đạo; nào là ba mẹ có đạo, nhưng lại không tin đạo; nào là cha mẹ đã bỏ nhau … Do đó, để tiến hành BTRT cho các con, Ngài đã gặp tôi trao đổi và giao trách nhiệm tiếp tục giáo dục đức tin cho các con, đồng thời ngài gặp riêng từng con để phỏng vấn. Cuối cùng thì ngài đã chấp thuận. Được tin này các con hết sức vui mừng. Ngày được làm con Chúa, con Hội Thánh các con vui mừng khôn xiết và niềm vui càng được tăng thêm khi có mẹ Ngọc, sơ Thơm là người Các Con Tại Cambodia (Nhà Mở) - Sáu Tháng Cuối Năm Lần đầu các con nhà Cambodia và Vietnam được gặp mặt nhau Các con Cambodia nhiệt tình góp phần trong sự kiện đặc biệt này Thày luôn nở nụ cười trên môi và luôn tận tình 20
  • 21. www.onebodyvillage.org Newsletter Volume 09 đỡ đầu cho các con cùng với sự có mặt của cô Thảo, cô Linh đã từ Việt Nam qua để tham dự buổi Lễ này. Chỉ vài ngày sau đó, các con lại được đi Việt Nam để tham gia buổi vui chơi cắm trại “Nối Vòng Tay Lớn”. Một lần nữa, các con được đoàn tụ cùng với tất cả các chị các em nhà OBV VN. Được chơi nhiều trò chơi, đi Đầm Sen nước, và bơi lội suốt cả buổi chiều. Trở lại Cambodia các con tiếp tục đi cắmtrại5ngàyvàocuốitháng8.Đây là chương trình cắm trại của thiếu nhi trong Giáo Phận Pnom-Penh với chủ đề “Ai là anh em tôi?” Một dịp cắm trại đem lại nhiều niềm vui và điều bổ ích cho các con. Các con kể lại “Chúng con đi cắm trại vui lắm! Đến khi kết thúc có nhiều bạn khóc vì phải chia tay nhau. Con trai cũng khóc, con gái cũng khóc. Chúng con có hẹn nhau hè sang năm gặp lại”. Ngoài những lần được ăn uống, mua sắm sách vở, đồ dùng học tập (*) đi bơi (**), các con còn có những chương trình thi đua chăm học chăm làm, vừa ngoan vừa giỏi. Các con đã có nhiều cố gắng trong học tập, thực hiện tốt nội quy. Đoàn kết thương yêu giúp đỡ lẫn nhau, chia san những gì mình có cho người mới đến. Nhà OBV Cambodia giờ đã đông vui hơn. Sáu tháng trở lại đây, OBV tiếp nhận được thêm 4 trẻ.Trong đó có 3 trẻ hòa nhập tương đối tốt, 1 trẻ còn lại là trẻ sau cùng mới về gần đây nhất. Bé này rất khó hòa nhập: trong 2 tuần đầu các con trong nhà phải dụ dỗ lắm bé mới chịu chơi chung. Đến tuần thứ 3 có vẻ khá hơn một chút. Đến nay bắt đầu tuần thứ 4 nhưng bé vẫn chưa thân thiện gì với chị em nào trong nhà cả. Bé rất ít nói ít cười, chỉ đỡ hơn một chút là bé không khóc, không đòi về và đã đi học. Hiện tại tất cả các con đều đến trường vào buổi sáng học tiếng Khmer và buổi chiều học tiếng Anh. Tuy hơi tất bật nhưng cũng phấn khởi lắm! Bốn đứa con mới năm nay bắt đầu nhập học ở trường này. Còn tám con đã học từ năm ngoái thì năm nay sáu đứa làm lớp trưởng và lớp phó của lớp. Trong đó có MT lớn nhất (đang là lớp phó): bé học lớp 7 và về nhà OBV được hơn một năm. Nhưng trước đó bé là trẻ tại gia. Bé NT và MD cùng học chung một lớp 4, trong lớp có trên 50 bạn thì NT làm lớp trưởng và MD làm lớp phó. NT đã về nhà OBV được hơn hai năm còn MD về nhà OBV được một năm rưỡi. Ba bé nhỏ là MQ, BP và H học 3 lớp 2 khác nhau, cả 3 bé đều làm lớp trưởng của 3 lớp. Hôm được BP đượcbầu làm lớp trưởng ở trường, em về nhà miệng tủm tỉm như có điều gì muốn khoe nhưng còn e ngại. “Con hôm nay có chuyện gì vui lắm phải không?”, tôi hỏi. Bé ngượng ngùng đáp: “dạ con được làm lớp trưởng. Cô giáo đề nghị cả lớp phải nghe lời con”. “Vậy lớp con có bao nhiêu bạn?” “Dạ có 60 bạn”. Ba bé này đều về nhà OBV được hơn một năm. Tôi hy vọng các con mới cũng sẽ chăm chỉ học tập, vâng lời thầy cô, yêu thương bạn bè. Mong sao tất cả các con luôn chăm ngoan - học tốt để đáp lại tình yêu thương lớn lao của Bố và lòng hảo tâm của các quý ân nhân đã tận tình giúp đỡ và lo cho các con. (*) do thày Jesse và các bạn của thày ở Mỹ cung cấp kinh phí (**) bố Thông đi công tác vài ngày, cũng dành nửa ngày dẫn các con đi bơi lội NP - OBV Cambodia 12-2014 Các con trong những ngày đầu năm học Bé mới nhất (áo hồng váy xanh) đang chạy chơi với các bé khác Bí tích rửa tội 21
  • 22. www.onebodyvillage.org Even though I was sad having to say goodbye to “Hương,” I rejoiced in knowing she has matured in her thoughts and actions – choosing to put others first. Hương’s parents had been separat- ed for a year. Struggling to support their children, her mother looked into sending Hương to Malaysia. Hương found out about her await- ed fate and escaped to Cambodia. She was rescued afterwards by OBV. The time Hương spent at OBV, she had many dreams and worked hard. She completed the cake decorating class. She loves singing and dancing. In a recent OBV tour, a Vietnamese-American visited the home and decided to sponsor Hương. Hương had hoped that her Dear Father, Mother, uncles, and aunts, I do not wish to leave OBV family but due to my fam- ily situation - my mother is terminally ill and no longer able to work and care for my two younger siblings of ages 3 and 6 – I must return to help my mother and care for my siblings. I thank you, Father, Mother, uncles, and aunts, who have cared for me these past months. I wish to re- turn to OBV after my family situation has improved. I’m torn knowing that I am fortunate and happy here while my mother and siblings are struggling. I beg your understanding, Father, Mother, uncles, and aunts. I know I won’t have the life like I’ve had here, but I am the eldest of the family and I must be share the family responsibility. I adore my OBV Family “Huong” Thi Pham future would be brighter with the extra help from the sponsor. Unfor- tunately, her mother fell terminally ill. The situation left her 2 younger siblings, ages 3 and 6, unattended and uncared for. Hương felt she was living a comfort life at OBV home while her mother and sib- lings were struggling. Hương asked for permission to leave OBV to take care of her family. The 15 year old Hương knew that if she left OBV, she would have to face the harsh reality of finding work and support- ing her siblings as well as caring for her sick mother. With teary eyes and shaken hands, Hương handed OBV mother, N, the letter. Face down, in a cracking voice she said “I don’t know how to tell you this so I wrote you this let- ter. Please try to understand.” My heart sank because I didn’t want to lose my child. Neverthe- less, I understood and felt at peace because my daughter has grown into a mature young lady who loves and respects her parents. Go forth in peace, my daughter. You are in our thoughts and prayers. Best wishes and many blessings on your new journey. Mother N on behalf of Father and uncles & aunts at OBV home. OBV Vietnam 6-2014 Translated by Theresa Mai You’ve grown up... “Hương” - A story from OBV’s last two volumes 22
  • 23. www.onebodyvillage.org Newsletter Volume 09 January 14 - Today, we happily endured a bumpy 6-hour bus ride to Phnom Penh to visit the girls in Cambodia. We passed the Vietnam- Cambodia border with ease, as do drug and human traffickers, I’m sure. If you do not have the prop- er paperwork to cross the border, you can simply pay a driver an af- fordable amount of U.S. currency to drive you around the poorly pa- trolled gates! I had the pleasure of meeting N.T. and N.Y. last year, and to my sur- prise, they are joined by 6 more children upon this visit! I won their attention once again with my bal- loon animal and origami gimmicks and we all bonded quickly. The girls here are lucky in a sense that they have never been sexually abused or trafficked before. However, they are at very high risk of being sold to trafficking predators. Selling the virginity of pubescent girls at the prime age of 12 to 14 years old is commonplace in Cambodia, espe- cially for Vietnamese families. In fact, it evokes a celebration upon completion of the unlawful transac- tion! Many of the girls come from very poor Vietnamese villages, where generations of uneducated and unskilled families rely on sell- ing their children as their only sav- ing grace. It’s an unfathomable concept to hopeful and naive West- erners like ourselves, but you really have to be there to believe it. So, in exchange for micro-loans, the girls’ families surrender them to OBV for care and education. There is an air of joy and purity at the OBV home in Cambodia in con- trast to that of Vietnam. The girls of Vietnam mask their shame, guilt, and tragedy well with their playful and youthful demeanor. However, the faded sparkle in their eyes and the solemness of their sunken faces when they think no one is look- ing unquestionably reveals their troubled past. Nonetheless, both groups of girls are very sweet, am- bitious, and hopeful for a better life. I love them all like family. Bliss The girls timidly watch me make balloon animals at first. Group hug! The girls quickly learn to make their own swords and animals! 23 Angela is a pediatric nurse from Calvary, Canada. Twice - she has taken vacation to join OBV mission trip. And this year, Jan 2015, she is joining for the THIRD time!!! We look forward to many more of her reflections!
  • 24. www.onebodyvillage.org Not all poor Vietnamese families want to sell their children to traf- fickers. Q. (left) was found in chains and shackles in her room. Her older sister was kidnapped from their ru- ral village. Q’s mother feared that Q. would be easily lured away, as she is also burdened by a develop- mental delay, and so kept her from school and chained her to their home while she was away at work. In the morning, we planned to take the girls to a beach resort in Siha- noukville. The girls read a short sto- ry in Khmer to me and I quickly fell asleep on the top bunk after an ex- hausting day. Silly me! They, on the other hand, did not sleep a wink as they anxiously awaited a fun-filled day at the beach! I have never seen a more excited group of girls in my life. They woke me up at 4 a.m., 2 hours before our bus was due to depart. I couldn’t be mad at their eager faces. Because most of the girls had never ridden on a bus before, car sickness was quite the debacle. A grueling 5-hour bus ride and 6 bags of vomit later, we made it to the hotel! The girls looked at the hotel pool with bewilderment and asked us if that was in fact the beach! Their naivety is both sad and quirky at the same time! When I am around them, I am reminded constantly of what I take for granted. At the beach, the girls took no time to befriend the ocean. Most didn’t know how to swim, but they jumped in the water any- way with uninhibited curiosity. We laughed and played for hours until the sun went down. It was truly a blissful paradise and I loved being there with them to share this new experience. Oh, how I loved today. Andrew teaches the girls origami. N.T. and N.Y. love their flowers! M.Q. modeling her heart-shaped balloon hat! 24
  • 25. www.onebodyvillage.org Newsletter Volume 09 We say goodbye that night and the girls drive off in a tuk-tuk. I can’t deny I did shed a tear. Until next year! No matter where they go and who they’re with, the girls stick together like family. If you could only see her face, H. looks exactly like Dora the Explorer! Fun in the sun. Angela 1- 2014 Early the next morning, we go to the beach to watch the sunrise. The girls just couldn’t resist dipping their feet in the water one last time! 25
  • 26. www.onebodyvillage.org Every year, Father Martino gives the girls a chance to go shopping for Tet (Lunar New Year) to spoil themselves or their families. This is called “lì xì” or “lucky money”. Part of the volunteer fee for every mis- sion trip is allocated to the girls for this shopping trip. Younger children are given $400,000 VND (approx. $20 USD) while the older girls who work are given a “bonus” and spend their own money to buy gifts. This way, it fosters their independence. I walked with M.A., merely 13 years old, as she carefully calculated how much she can spend on herself. Selflessly and without hesitation, she set aside half of her money for her younger 4-year old sister, who lives with her parents. M.A. bought herself a pair of shoes, a knee- length skirt, a backpack, and some hair ties. She meticulously browsed through mountains of mismatched shoes in an elbow-to-elbow crowd- ed market to find her younger sis- ter the perfect pair of red shoes. She was surprised and proud to an- nounce that she still had $60,000 VND to spare! C.L., M.A.’s other younger sister who also lives with OBV, generously portioned her lucky money for their youngest sis- ter too. These children never cease to blow me away with their love and regard for one another. Trafficked and sex- ually abused children are taught to manipulate, lie, and step on others to survive. To teach our girls hon- esty, love, and respect is a tremen- dous feat. In a relaxed environment Lucky MoneyLucky Money Before we headed to the market, we ate breakfast together as a family. Love! M.A. surprises me with a house she made out of cardboard that she said represented her OBV home and new family. She wrote “ iu co nhieu nhieu” on the house, which translates to “I love you very much”. *heart melt- ing!!!!!!* She also gave me a copy of four poems that she wrote herself about love and family. Super love. Many children who live with OBV in Vietnam have been sexually abused by family, friends, or neighbors instead of being trafficked to brothels. M.A. and C.L. were sexually abused by their neighbor for an unknown amount of time before they sought refuge with OBV. I cherish her gift and promised her I would frame her poems and send her a photo! Here we are returning from the market. We went on a Sunday morning, which was a very bad choice as it was suffocatingly crowded! I’m glad we didn’t lose anyone, or else Father Martino would have had our heads! No presents for me! 26
  • 27. www.onebodyvillage.org Newsletter Volume 09 where the girls are free to be them- selves like in the market, they con- tinue to show their progress and success towards “normalcy”. I am incredibly proud of them and their maturity, which is far beyond what I would expect from any other girls their age. We parted with the girls in the af- ternoon to prepare ourselves for “Bay Dem” or “Night Flight”. From midnight to 4 a.m., we cruised the streets of Saigon to find people who are homeless to gift them with (mock) Adidas jackets and money for Tet. During the day, Saigon is a bustling place. The streets are flooded with people and motor- bikes. The incessant loudness of horns honking and market chat- ter are most of the time too over- whelming. Paradoxical like black and white, Saigon at night is dra- matically different from the day. It is quiet. Eerily quiet. The streets are abandoned. I felt like I was in a completely different world that was surprisingly cold in the darkness. Sadly, during the night is when homeless Vietnamese people are most visible. With only a straw mat to call their own, these people sleep wherever they can. Men, women, children, and babies alike find rest and solitude on the cold, hard con- crete of the deserted sidewalks. I saw a couple, who must have been intheir60s,lovinglyshareabamboo mat in front of a high-end clothing store. The disparity between rich and poor in Vietnam is incompre- hensible. There are people who roll around in Mercedes-Benzes and carry Louis Vuitton bags, while oth- ers hold their frazzled sweater and torn shoes as their most prized pos- session. With minimal to no social services in Vietnam, the poor and desolate are left to fend for them- selves. I can begin to understand why there is a devil-may-care, dog- eat-dog culture here where one can sell one’s children, if that’s what it takes to live another day. Offering a kind gesture such as we did won’t solve the problem, but at least for one day, these people can believe that somewhere out there, someone cares. Someone is think- ing of them. It was more than heart- warming to see a smile on their sul- len faces when they received the gifts. Some were so touched that they broke down in tears. I almost shed a tear when I saw a man on a bicycle a couple days later sporting the same jacket that we had been giving out! When there’s nothing else to give, give hope! Angela Heather, who read of OBV’s “Night Flight” project in the local newspa- per, volunteered as my driver for the night. She is a local lawyer who began work at 8 a.m. that morning but happily stayed up until 4 a.m. for the project! What an angel! We traveled in large packs like Hell’s Angels -- minus the criminal activities. Barely a soul on the road. This man was sleeping at a bus stop with his bamboo mat. I helped him put on his new “Adidas” jacket and gave him this envelope with $100,000 VND. He wiped his sleep crusted eyes and thanked us re- peatedly. 27
  • 28. www.onebodyvillage.org Ngày bố đi tù về tôi được 11 tuổi - Khi bố đi làm rẫy về; mẹ mang quần áo treo vào phòng tắm cho bố! Ngày đến Mỹ tôi được 17 tuổi, với những bận rộn của nó - mẹ vẫn làm thế! Ngày nào mẹ bận không làm được thì mẹ nói tôi làm! Cái ước mơ của thằng con trai 17 tuổi là rồi tôi cũng sẽ có được một cô vợ như .... mẹ tôi! Thế là tôi “lao đầu vào hẹn hò!” với hy vọng tìm được người như ... mẹ! Tôi nghĩ tôi đã tìm được - (tuy chậm chạp hơn nhưng ít nóng tính hơn mẹ!) và tôi vui lắm! Tôi lại mơ đến ngày cưới để được có người ... chuẩn bị quần áo lúc tôi tắm!!!!! Ai ngờ ... em khuyến khích trong “bắt buộc” là tôi nên đi tu - “Em nghĩ Chúa gọi anh đó!” em bảo thế!!! Rồi ngày 5 tháng 6 năm 2004 tôi trở thành Linh Mục của Chúa thật!!!!! Thế là hết cái ước mơ! Ngày 18 tháng 11 vừa qua tôi bay từ Malaysia về VN một ngày để đánh lạc hướng các “mũi tấn công” để cho DREAM TEAM giải cứu các trẻ em bị buôn bán tình dục tại Ma- laysia/Singapore! Bước vào phòng tắm - thấy quần áo của mình đã treo trong đó (Tuy không đẹp đẽ và gọn gàng như mẹ tôi đã làm cho bố tôi!) Tôi đứng lặng người - Hãnh Diện - Sung Sướng và KHÓC! Người treo quần áo không phải là ... vợ tôi mà là một trong những người con của tôi! Con của gia đình One Body Village (Một Thân Hình) - Cám ơn con! Một cử chỉ nhỏ như thế cũng đủ làm trái tim của bố rung động và những giọt nước mắt rơi! Cho dù bên ngoài bố có cứng rắng hay đanh thép thế nào! Với hơn 14 lần đi tù và bao nhiêu trận đánh dã man - bố chưa hề khóc! Nhưng hôm nay bố lại.... khóc! Cám ơn con đã cho bố được khóc - để trải dài hạnh phúc của cuộc đời! Cám ơn các bạn đã cùng tôi nuôi dưỡng các con! Lm Martino Nguyễn Bá Thông Hụt ... VỢ Được ... CON 28 cả đàn con (không phải chỉ có bấy nhiêu như trong hình đâu nha! Mà còn nhiều nữa) (Xin lỗi đã đưa tấm hình này lên, nhưng đó là hình thật) Thánh Lễ kỷ niệm 40 năm ngày cưới của Bố Mẹ.
  • 29. www.onebodyvillage.org Newsletter Volume 09 A scrawny little pimp and I were nose to nose. Another pimp had to step in and forcibly separate us. Walking Down Lor 22 It was Friday, January 17, our first night in Singapore. We were all checked into our hotel, one that sat two streets down from one of the illegal prostitution streets in Singapore’s Geylang district. Af- ter a quick dinner, a few of us de- cided to head out for beers. The route we were advised by Fr. Mar- tino to take would lead us through one of the illegal prostitution streets, Lor 22, that was known to have Vietnamese sex workers. It’s worth taking a quick aside to explain that Singapore has legal and illegal prostitution. What delin- eates the two is a bit obscure. Some brothels are legal, and the workers there are required to carry health cards and undergo health checks (source: Wikipedia), so take it for whatit’sworth.Outrightsolicitation on the street seems to be illegal, al- though it can’t be easily regulated. If you’ve been to Singapore, then you know that they’re keen on regu- lating and controlling social norms. There were around eight of us in the group: six men and two wom- en. We all created some distance between each of us so that we could get our own take on what it was like to walk down Lor 22. My own walk was part of my gener- al task of investigating prostitution areas to find underage Vietnam- ese girls being trafficked abroad. As I walked down Lor 22, every few steps forward resulted in a woman grabbing my arm. The two women in our mission group walk- ing behind me noticed this and joked that I was a hot commod- ity. I had to explain to them that I was merely making eye contact to see who might be Vietnamese, but even the slightest glance in their direction would indicate some sort of interest or provide an opening for them to offer their services. It was interesting at first, mainly because I’ve never been accosted like this before. But that feeling of interest quickly turned into frus- tration and angst. The more eye contact I made with the women of Lor 22, the more I could see just how troubled, desperate, and unwilling they were to be in that situation. As my Krav buddy Nate put it, “it’s straight up slavery.” There were not as many Vietnam- ese as originally expected. Based on sight and picking up on the lan- guages, there was a general mix of Vietnamese, Thai, Sri Lankan, Ma- laysian, and Chinese. A noticeable percentage of the females were also transgendered. My initial walk through Lor 22 led me to believe that the Vietnamese comprised a very small percentage of the over- all population of that street, a de- duction that compelled me to walk back down Lor 22 on the way home, just in case I missed something. One by one, we exited the street and met around the corner. Ex- changing looks with each other, we silently agreed that walking through that street was an intense and uncomfortable experience. After powering through a few beers, we started to make our way home. The group was lagging behind, so I opted to head out before them. I was tired and I wanted to get to bed, and I also wanted the freedom to explore Lor 22 to see if in fact I had missed a small road or something. Admittedly, the beers amplified my initial frustration, which didn’t help when I walked down Lor 22 already prepared to smack a pimp. “Come At Me, Bro!” I made my way down Lor 22, I took a sharp right into a cul-de-sac. I hadn’t been down this road before. I went to the end and heard what I thought was Vietnamese being spoken among three girls. I took out my iPhone to activate the voice recorder, and then inched closer to them, pretending to be on a call. A pimp about 15 feet away said something to get my attention. He looked to be a 5’5”, skinny man in his early to mid-30s. I thought his ethnicity to be Malaysian, but I can’t say for sure. He wore a T- OBV Mission Trip Reflections: I Almost Got into a Fight with a Pimp in Singapore 29
  • 30. www.onebodyvillage.org shirt, shorts, and baseball cap that shadowed much of his face. Like every other pimp on that road, he had a bluetooth headset in his ear and a smart phone in his hand. When I looked at him, he extended his arm and waved his hand side to side. Not sure what he meant, I ig- nored him and stayed put in hopes of eavesdropping on the conver- sation taking place in front of me. The pimp motioned to me again, this time with a look of annoyance. Already pumped up from beer- infused angst, I walked up to him and asked: “what do you want?” “You can’t stand there,” he re- plied dismissively. For whatever reason, his arrogance, his stance, his appearance, and his occupa- tion all heightened my anger. I locked eyes with him and (stu- pidly) pressed on: “what do you mean I can’t stand there?” “You can’t stand there,” he in- sisted, and that’s when he got in my face. “You don’t scare me,” he continued, and then he said a few more words that I can’t remember. What I do remember is smirk- ing while another pimp stepped in to calm down the situation and separate us. When we were a slight distance apart, I stepped backwards keeping the pimp in my sights and told him (again, stu- pidly): “dude, I will fuck you up.” I walked away tense, angry, still tipsy, and still very much ready to throw okie-dokes. I eventu- ally made my way back to the hotel. As I approached the front entrance, another pimp, Chinese descent, about 6’, 180 lb, shorts, T- shirt, bluetooth, and smart phone (it’s as if this is the pimp uniform in Singapore) called out to me. “Hey, what do you think?” he asked, motioning to the girl five feet in front of him. “You talk first before you take home.” I didn’t slow down the pace of my walk, but I did turn my head to her. We made eye contact for one second, and then she looked at the ground. She looked like a beaten puppy. You could tell that she didn’t want to be there. You got the sense that she was forced to stand there by the hulking man in front of her, trying to sellhertoanymalethatwalksby.She looked absolutely sad and dejected. I smiled at her, mainly to try and communicate to her that I meant her no harm, that I didn’t judge her. I hated that pimp. I was already riled up from my previous encoun- ter, and this guy was icing on the cake. Hindsight Is Always 20/20, but Still... I entered the hotel, got to my room, and hopped on the com- puter to vent. My first support group was my Krav instructors. I ex- plained the pros and cons of fight- ing and walking away, and they all seemed to mutually agree that not fighting was the better option: The road was a dead-end, I didn’t know the area, there were plenty of other pimps around who might help him, it was dark, and any one of them could’ve had a weapon. I fully recognized that that entire situation was as dangerous as it was avoidable. I didn’t need to increase the tension that my unknown pres- ence already created for prob- ably everybody on that cul-de-sac. While I originally felt that showing any bit of cowardice or meekness to these tools would only empow- er them to bully me, feigning fear and walking away 100% safe was better than getting into a fight, the outcome of which would’ve been completely unpredictable. Admittedly, I was still stewing about this confrontation a month later. Logically, I know the right thing happened, which was not getting into a fight. However, I also rel- ished in the idea that wrecking a pimp would be both cathartic and helpful to general society. I brought up the situation and these feel- ings to Thuy, and I asked her “what role does this kind of man play in our society? What value does he add? Would taking this pimp out do anyone any harm, save for the harm incurred by the pimp?” Sure, everyone probably has some redeeming quality about them, but the pimp I almost fought and the pimp in front of my hotel were both low-level scum. I honestly felt that no one would care if they were forcibly removed from existence. Jesse Robbins 2-2014 30
  • 31. UPCOMING EVENTS www.onebodyvillage.org (Continue from the last page) June - Aug, 2015 Teaching ESL for OBV children children and/or Seminaries in summer. Oversea volun- teers - be a teacher, a friend, a tutor to our children. For more information, please contact info@one- bodyvillage.org August 6-9, 2015 Marian Days (Ngày Thánh Mẫu) @ Carthage, MO OBV always need volunteers to sell OBV merchandises such as shirts, CD’s, DVDs and other gift items. Please contact info@onebodyvillage.org Oct, 2015 Annual Fundraising @ Houston, Texas Please contact Mr. Khoa Vinh at 832-654-6243 or go to www.obvhouston.org. Friday Oct 30, 2015 OBV 2nd Musical Play “Bờ Vai - On The Shoulders Of Hope” @ Sydney, Australia Please contact Anh Phát 0430-199-199 and/or tphat1970@gmail.com Saturday Oct 31, 2015 OBV 2nd Musical Play “Bờ Vai - On The Shoulders Of Hope” @ Perth, Australia Please contact Chị Thiên Giang 0434-266-780 and/or thiengiang77@gmail.com Sunday Nov 1, 2015 OBV 2nd Musical Play “Bờ Vai - On The Shoulders Of Hope” @ Melbourne, Australia Please contact Chị Thiên Giang 0434-266-780 thiengiang77@gmail.com If your location is not listed, bring us to your hometown. Contact Father Martino Nguyen Ba Thong at 706- 825-3032 or info@onebodyvillage.org to find out how. We are also looking for volunteers in other areas. Don’t hesitate to call or email us. Be a Voice, Lend a Hand, Make a Difference, SAVE A LIFE! Tiếp tục từ trang 1 - Continued from page 1 Tham khảo / References (1) http://www.nspcc.org.uk/Inform/resourcesforprofessionals/sexualabuse/cse-introduction_wda97566. html (2) UN Protocol to Prevent, Suppress, and Punish Trafficking in Persons, Especially Women and Children, summary Web page at http://www.unodc.org/unodc/en/treaties/CTOC/index.html To read the completed letter, please go to http://onebodyvillage.org/index.php/the-campaign/be-a-voice/ press-releases/item/5209-letter-about-obv-mission Để đọc trọn lá thơ, xin vào trang này http://vn.onebodyvillage.org/index.php/about-us/press-release/mot- than-hinh-giai-thich-ve-su-mang.html
  • 32. USA / Head Quarter: ONE BODY VILLAGE 445 Sugar Gate Court, Lawrenceville, GA 30044 Phone: 706 825 3032 (Vietnamese) - 770 845 6261 (English) Email: info@onebodyvillage.org Hotline in Vietnam: +84.949.754.294 VIET NAM - CAMBODIA - SINGAPORE - LAOS - USA TO:__________________________________ Address:______________________________ ______________________________ From: ONEBODYVILLAGE 445SugarGateCourt,Lawrenceville,GA30044 Phone:7068253032(Vietnamese)-7708456261(English) Email:info@onebodyvillage.org-www.onebodyvillage.org UPCOMING EVENTS Are you looking for an opportunity to make a difference in 2015? One Body Village can help you achieve that goal in various ways. We are always looking for volunteers to help at events, and we already have a few planned. If you live in one of the locations listed below and would like to lend a helping hand, please contact the designated coordinators for more information. Friday May 1, 2015 - OBV 2nd Musical Play @ Saigon Performing Art, Orange County, CA Chủ đề Bờ Vai - On The Shoulders Of Hope; live recorded by Vietface TV. We really need your help, please contact info@onebodyvillage.org. Saturday May 2, 2015 - OBV 2nd Musical Play “Bờ Vai - On The Shoulders Of Hope” @ Phoenix, AZ Contact Anh Hoài Đỗ adofam7@gmail.com (480) 717-8103. Sunday May 3, 2015 - OBV 2nd Musical Play “Bờ Vai - On The Shoulders Of Hope” @ Houston TX Contact Chị Huyền - mimidius@yahoo.com or info@onebodyvillage.org. (Continue on page 31)